Mắt Xích Hận Thù Tình Yêu Hèn Hạ


Người thân duy nhất cũng nằm trong tay Lâm Ngạo, hắn muốn bức ép cô đi đến con đường cùng mà, Vĩnh Hạ lau đi nước mắt đang ướt đẫm trên má, cô cố lấy lại bình tĩnh hít thở điều đặn nói với Lâm Ngạo.
“Anh muốn tôi làm gì thì mới chịu thả em trai tôi ra.”
Lâm Ngạo nhìn Vĩnh Hạ đầy hứng thú, hắn đưa tay nghịch lên lọn tóc của cô, khiến cho Vĩnh Hạ cảm thấy thật kinh tởm, nhưng cô cũng phải cố cắn răng chịu đựng, Lâm Ngạo đột nhiên mạnh tay xé toạc chiếc áo sơ mi màu đen của cô ra, để lộ một vời vai trắng mịn màn, đôi mắt của hắn chỉ nhìn chăm chú nơi đó, Vĩnh Hạ hoảng loạn kéo áo của mình lại, Lâm Ngạo đứng lên rồi ném cho cô một chiếc điện thoại.
“Giữ lấy khi nào tôi gọi thì phải xuất hiện để làm tỏa mãn nhu cầu của tôi, nếu như cô làm tốt thì tôi sẽ thả em trai cô ra.”
Vĩnh Hạ không ngờ hắn làm xem mình như những loại phụ nữ bán thân, nhưng cô không còn cách nào khác bởi vì em trai đang nằm trong tay của hắn, với tính cách của Lâm Ngạo nếu như chọc giận hắn chắc chắn chỉ có nộp mạng mà thôi.
Vĩnh Hạ lo hậu sự cho ba mẹ mình xong, cô dùng số tiền còn lại để thuê một căn trọ tuy không được rộng rãi nhưng so với số tiền hiện tại đây là cách tốt nhất.


Vĩnh Hạ dọn đồ vào bên trong cô nhìn ngó xung quanh rồi ngồi xuống một góc tường, cô vẫn không thoát khỏi nổi đau mất đi ba mẹ của mình, cô đã khóc đến khi mệt mỏi mà ngủ thiếp đi.
Đến tối Vĩnh Hạ mới từ từ mở mắt, bụng cô kêu cồn cào từ hôm qua đến giờ cô vẫn chưa có một thứ gì bỏ vào bụng, Vĩnh Hạ đứng lên định đi ra bên ngoài tìm thứ gì đó để ăn, đột nhiên điện thoại mà Lâm Ngạo đưa kêu lên có một tin nhắn được gửi đến.
“Đến đây ngay.”
Vĩnh Hạ chán nản định ném chiếc điện thoại sang một bên, đột nhiên một tin nhắn nữa được gửi đến.
“Cho cô năm phút.”
Vĩnh Hạ hận không thể dù dao đâm chết hắn, nếu như em trai cô không nằm trong tay của Lâm Ngạo thì cô sẽ không bao giờ gặp lại một tên vô lại như hắn.

Vĩnh Hạ thay đồ rồi đi ra bên ngoài cô không bắt taxi mà lại đi xe buýt đến đó, từ nơi cô ở đến nhà Lâm Ngạo cũng phải mất gần 20 phút đi xe buýt, dù biết là sẽ trễ nhưng cô phải tiết kiệm tiền, cuộc sống của Vĩnh Hạ bây giờ rất khó khăn nên không còn cách nào khác.
Vĩnh Hạ đi bộ một đoạn đến Ngự Cảnh, cô bấm chuông lập tức cánh cổng liền mở ra, Vĩnh Hạ lo sợ đêm mà hắn đã tước đoạt đi trinh tiết của mình, Vĩnh Hạ vẫn còn rất ám ảnh cô rất sợ hai tay nắm chặt ở mép váy, bước từng bước lên phòng của Lâm Ngạo.
Vĩnh Hạ mở cánh cửa căn phòng ra, hình ảnh người đàn ông chỉ khoác một lớp áo choàng đang ngồi hút thuốc trong căn phòng tối càng Vĩnh Hạ căng thẳng đến mức toát mồ hôi tay, mùi thuốc lá khiến cho cô khó chịu ho khan vài tiếng, Vĩnh Hạ chậm rãi tiếng về phía Lâm Ngạo.
“Anh gọi tôi đến đây có việc gì?”
Cô nghe được tiếng thở dốc và tiếng va chạm rõ mồn một bên tai, gương mặt của Vĩnh Hạ liền đỏ bừng cô quay lại nhìn vào màn hình tivi.

Hình ảnh đôi nam nữ đang ân ái với nhau nhưng nhân vật chính là mình, Vĩnh Hạ liền kích động nói với Lâm Ngạo.


“Anh dùng đến những hình thức bỉ ổi đê tiện đó luôn sao.”
Lâm Ngạo không trả lời vấn đề mà cô đã hỏi hắn tắt tivi chuyển chủ đề.
“Cô biết mình đã trễ bao nhiêu phút rồi không?"
Vĩnh Hạ không quan tâm đến câu hỏi của hắn cô tức giận với sự thủ đoạn biến thái của Lâm Ngạo.
“Xóa đoạn clip đó đi, hay là anh định dùng nó để đe dạo tôi, nếu như thế thì tôi sẽ không bao giờ làm chuyện đó với anh nữa, đồ bệnh hoạn biến thái suy đồi.”
Nói rồi cô quay người định rời đi, Lâm Ngạo bị Vĩnh Hạ mắng như thế thì làm sao có thể bỏ qua cho cô.
“Cô không lo lắng cho em trai của mình hay sao?"
Bước chân của Vĩnh Hạ đột nhiên đứng lại, cô cố trấn an bản thân mình lại hắn gọi Vĩnh Hạ đến vào buổi tối cô biết chẳng có gì tốt lành cả chỉ muốn giày vò hạ nhục cô mà thôi.


Vĩnh Hạ quay người lại nói với Lâm Ngạo
“Anh muốn tôi làm gì?”
Lâm Ngạo đưa tay vẫy vẫy bảo Vĩnh Hạ đến bên cạnh mình, hắn xem cô như một món đồ chơi của mình, Vĩnh Hạ buồn bực đi về phía đó, Lâm Ngạo liếc nhìn từ trên xuống dưới cơ thể của Vĩnh Hạ, lên tiếng ra lệnh.
“Cởi đồ ra.”
Vĩnh Hạ muốn mọi chuyện chấm dứt sớm cô không muốn đôi co thêm nữa, đưa tay ra phía sau kéo khóa váy xuống, chiếc váy rơi tự do xuống mắt cá của Vĩnh Hạ, cô vẫn đứng đó như một cỗ máy nổi lo sợ cứ bủa vây lấy tâm trí.
Lâm Ngạo đột nhiên đứng lên, từ nảy đến giờ trong lúc đợi Vĩnh Hạ đến xem đoạn clip hai người đang quan hệ máu trong người của hắn đã sôi sục lên, Lâm Ngạo điên cuồng chiếm lấy Vĩnh Hạ hắn hôn ngấu nghiến đôi môi mềm mại của cô, khiến cho cô không thể nào thở được, Lâm Ngạo cuồng bạo bóp mạnh vào đôi bờ đào của cô để trừng phạt Vĩnh Hạ vì tội dám chửi mắng hắn và còn đi trễ hơn giờ hắn quy định..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận