Chương 09: Cuộc sống
6 a.m.
- Aaaaaaaaaaaaaaa,..........
Âm thanh vang lên trong buổi sáng tinh mơ. Màn sương sớm vẫn chưa tan hẳn. Không biết con cái nhà ai. >.<
- Mới sáng ra em định giết anh à??????
- Uầy, anh trai, giết người phải vào tù,......” xoa cằm vẻ suy nghĩ” với lại, giết người đẹp trai, em đây tội càng nặng. ke ke
- Trông em gian tà thế nào ấy? “Xùy xùy”, ra cho anh ngủ tiếp
- Tháng này anh 4 lần đi muộn rồi, em không muốn anh mất thưởng tháng này, mau dậy cho em
- Khônggggggggggggggggggg...................
- Dậyyyyyyyyy...................
Cuộc chiến của 2 anh em sáng nào cũng nổ ra, là chuông báo thức cho Trần Long dậy sớm đi làm. Lắc đầu bước xuống phòng ăn “ Năng lượng của 2 đứa buổi sáng thật tốt”, Trần Long nghĩ.
- Anh...,
- ừ, hôm nay anh đưa em tới trường. tí anh có việc gần trường em
- vâng
- Minh đâu?
- Anh ấy chày cối không dậy. Hừ......
- Nhưng với em, thể nào mà không có cách
- Ke ke, chỉ anh hiểu em. Em chụp ảnh của anh ấy và dọa gửi ấy cái đuôi của anh ấy, hắc hắc
- .... liệu, sau này em có bán đứng anh như thế không? Trần Long đang ăn dở miếng bánh mì kẹp, ngước con mắt ngây thơ nhìn cô em gái
- Hì, làm gì có anh. Em gái ai nỡ làm thế bao giờ.
- .......
Buổi sáng trong gia đình nhỏ, trong căn phố nhỏ thường bắt đầu như thế. Một buổi sáng ngọt ngào và ấm áp. Kim Vi năm nay đã là học sinh cấp 3, 2 anh của cô đã đi làm hết cả. À, còn một người nữa, anh trai song sinh của cô. Cũng học cùng trường với cô. Sự thật về gia đình đã được nói cho cô cách đây nhiều năm về trước, nhưng không ai biết trong thâm tâm của cô, cô quyết định như thế nào. Nhà họ Trần vẫn cho người ám hại cô, nhưng gần đây, không thấy có gì bất thường, cuộc sống quanh cô vẫn là Trần Minh, Trần Long và Thiên Anh. Và một số cô bạn gái của 2 anh mà cô suốt ngày phải đối phó dùm.
................................................................................................
Hôm nay, thứ 2. Sáng nào cũng “đại chiến” với ông anh trai, thật là sảng khoái, bắt đầu một ngày mới vui vẻ, khuôn mặt Kim Vi trông tràn trề sức sống. Trần Long đưa cô tới gần trường, dặn cô bao giờ tan học thì đợi, Trần Minh sẽ đón cô.
Bước vào trường với tâm trạng thoải mái, lẩm nhẩm hát vu vơ bài hát tiếng anh nào đó. Nhưng mà, buổi sáng sẽ đẹp hơn, nếu như không gặp phải tiểu thư nhà họ Hoàng. Tự nhủ, không biết tại sao hôm nay cô ta đi học sớm thế, đúng là chuyện lạ.
Trần Kim Vi, học sinh lớp 12A4, trường Thiên Bình. Học tốt các môn tự nhiên, và rất thích học văn. Yêu ca hát, hát cũng tạm được. Ngoại hình bình thường, mặc dù gần đây do được tẩm bổ quá nhiều nên tăng cân 1 chút. Xác định mồ côi, thông tin khác về các thành viên trong gia đình đều không có. Không ai trong trường biết cô và Thiên Anh là anh em sinh đôi, vì càng lớn, Thiên Anh lại càng giống 2 anh của cô hơn. ( Thắc mắc của cô, tự ti về vẻ bề ngoài kém xinh hơn mấy anh >..<
- “Vi Vi, em nỡ lòng nào? Anh chỉ có mỗi chai nước lọc thôi.” Như để minh họa cho vẻ thiếu thốn của mình, Thiên Anh lắc lư chai nước trước mắt cô em gái, ánh mắt cún con. Điều mà bao lần Vi Vi bị lừa, nay lại tiếp tục.
- Thôi được, nhưng ăn ít thôi nhá
Mặc dù cho anh trai mình ăn cùng, mặc dù phần ăn của cô không nhỏ, nhưng mà Kim Vi vẫn thấy tiếc.” Biết thế mua thêm tí nữa” Kim Vi nghĩ bụng.
- Tao chỉ mua ày bằng ấy thôi, đừng có mà nghĩ mua thêm
- Éc, mày đọc suy nghĩ trông đầu tao đấy à
- Hì, tao là ai, Tiểu Thu đấy bạn iu ạ
- Ha ha ha ha ha
- ..............
Giờ ra chơi với Tiểu Thu và anh trai là những giây phút thư giãn cho Kim Vi. Tất cả mọi mệt mỏi, căng thẳng của tiết học đều tiêu tan, chuẩn bị tinh thần cho 3 tiết cuối.
Mặc dù cô rất ít khi cười, thản nhiên đón nhận mọi chuyện. Luôn vui vẻ, nhí nhảnh bên những người anh trai. Nhưng đâu ai biết, trong tim cô, những vết thương của quá khứ vẫn khó thể lành. Trái tim cô giờ đây, chỉ có chỗ cho những người cô yêu thương Trần Long, Trần Minh, Thiên Anh, Tiểu Thu. Những người luôn bên cô, người mà cô có thể tin tưởng mãi.