Mẫu Đơn Truyện


Hoàng đế bước vào, trước mặt hắn là người con gái xinh đẹp đang nhâm nhi tách trà.

Hôm nay nàng mặc xiêm y đỏ lộng lẫy tô điểm lên gương mặt sắc sảo của nàng, gương mặt chỉ cần trang điểm nhẹ cũng toát lên vẻ thanh cao hơn người.Nàng rất đẹp, đẹp một cách thê lương, giống như bông hoa hồng vẻ ngoài đẹp rực rỡ nhưng bên trong lại thối nát từng ngày.“ Trẫm nghe nói ái phi không muốn bồi trẫm thị tẩm? ““ Tâm tư của ta bệ hạ sớm thấu, ngài hỏi câu này chẳng phải thừa thãi sao? “Hắn không nói gì, đi tới ngồi bên cạnh nàng, ghé sát vào tai nàng, tay không an phận vuốt lên gương mặt nàng.“ Trương Mẫu Đơn, ngươi có vẻ quên mất vị trí của mình rồi nhỉ.

“Mẫu Đơn không nói gì.

Nàng lặng lẽ bưng bình trà lên rót ra một chén nhỏ đẩy về phía hắn.“ Trà đây.

Uống đi để nó thanh tẩy tâm hồn bẩn thỉu của ngươi.

““ Nàng vẫn khó nắm bắt như vậy.

Không sao, ta càng thích.

“Hắn không chút do dự cầm chén trà lên uống sạch rồi nhìn Mẫu Đơn bằng ánh mắt đầy thèm muốn.

Hắn tiến lên muốn chạm vào người nàng nhưng đôi mắt đột nhiên trở nên mờ mịt, đầu óc choáng váng, sau đó ngã xuống.“ Ngươi...hạ thuốc...trẫm… “Nói xong hắn bất tỉnh.

Mẫu Đơn lạnh nhạt nhìn hắn, từ dưới gầm bàn lấy ra Bích Phượng bảo kiếm, từng bước, từng bước tiến lại chỗ tên hôn quân khốn nạn kia.

Ánh mắt nàng ngập tràn sự kiên định cùng bao thù hận dồn nén.Khi bước tới đối diện với hắn, nàng không chút do dự giơ thanh kiếm lên chuẩn bị chém xuống chuẩn bị kết thúc tất cả thì....Một con dao vụt từ rèm cửa sổ xuyên thẳng vào trong sượt qua mặt cô và cánh tay đang cầm kiếm khiến thanh kiếm rơi xuống và để lại ở trên mặt cô một vết sẹo dài.

Sau đó cửa chính bật mở.Người bước vào là hoàng hậu nương nương, bên phải cô ta lại là người hầu thân cận nhất của cô, A Ly, phía sau còn có rất nhiều thị vệ.“ Nương nương!! ” A Ly hét lớn gọi cô, muốn tiến tới dìu Mẫu Đơn dậy và xem vết thương cho cô nhưng bị hoàng hậu ngăn cản.“ Người đâu lôi Thục Phi đi, tội hành thích hoàng thượng bất thành.

“Đám thị vệ nghe lệnh giữ chặt hai tay cô, mặc cô ra sức vùng vẫy.“ Các ngươi dám !? Ta là Thục Phi được hoàng thượng sắc phong, mau thả ta ra! Mấy người không có bằng chứng! Không thể bắt người bừa bãi như vậy! Ta không có làm!! ““ Ồ vậy sao? Thục Phi muốn nói bổn cung đổ oan cho ngươi? Ngươi cần bằng chứng chứ gì? A Ly đâu nói lại cho cô ta nghe những gì ngươi đã nói với ta.

“A Ly nghe vậy liền vội quỳ xuống, miệng run run thốt ra từng chữ.“ Bẩm hoàng hậu nương nương...chính mắt nô tì đã nhìn thấy Thục Phi lôi Mã Tiền Đơn và thanh kiếm kia ra từ trong tủ ạ… Nương nương, xin lỗi mọi thứ nô tỳ đều nhìn thấy hết, không thể che giấu cho người...!Quả thật là Thục Phi có ý định hành thích hoàng thượng ạ.

Nô tỳ dùng cả tính mạng để thề những gì nô tỳ nói là sự thật… “Nói xong A Ly dập đầu xuống đất, không dám ngẩng đầu lên.“ A Ly… ““ Rõ ràng rồi chứ? Người đâu lôi đi, tống giam cô ta vào ngục, ngày mai bắt đầu tra khảo đến khi chịu nhận tội.

Cung nữ A Ly mau giúp bổn cung chăm sóc hoàng thượng.

““ Dạ… “Mẫu Đơn nghe tiếng bước chân cô đi qua mình, ngày càng nhỏ dần, nàng nở một nụ cười thê lương, tuyệt vọng và bất lực đến đáng thương..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui