“ A Ly… “Nàng ôm thân hình bé nhỏ của cô trong lòng, nước mắt không ngừng rơi xuống thấm đẫm một vạt áo của cô.“ Nương nương...người đừng khóc...người rất xinh đẹp...khóc sẽ rất xấu đó… “A Ly vươn tay vuốt lên gương mặt nàng, gáng gượng mỉm cười.Nam nhân kia thấy tên thủ hạ vì bắn trượt mà lơ là liền lấy một con dao thủ sẵn trong người ném vào tay hắn, sau đó ôm cơ thể bị thương của A Ly lên kêu cô mau chạy theo.
Hoàng hậu lúc này ngơ ngác ngồi ngã khuỵu xuống đất.Ba người cứ thế xông ra khỏi được hoàng cung.“ Mau đưa A Ly đi tìm thầy thuốc!! ““ Không...nương nương...không còn nhiều...thời gian nữa… “Nam nhân hiểu ý liền đặt A Ly xuống dưới một gốc cây cổ thụ.
Cô ấy cố gắng gượng dậy, cất từng tiếng yếu ớt.
Mẫu Đơn nắm chặt lấy tay cô.“ Nương nương...A Ly sắp rời xa người rồi...Trước khi đi, nô tỳ luôn có một điều...một điều giấu kín trong lòng...không nói ra...sợ sẽ hối hận…”“ Không ngươi sẽ không sao đâu...ngươi sẽ khoẻ lại thôi cố lên… ““ Thật ra...A Ly yêu người...không phải tình chủ tớ...hay tỷ muội...là tình yêu…”“ Nô tỳ đã...yêu người...từ lần đầu gặp nhau...người rất đẹp...từ vẻ ngoài...đến tâm hồn… ”Nghe cô nói, Mẫu Đơn bất ngờ đến đơ người, nhưng vẫn nắm chặt tay cô lắng nghe.“ Người...là người duy nhất...khụ khụ...chịu giúp gia đình nô tỳ… “Nói chưa hết câu cô phụt ra một ngụm máu đỏ.“ Bên cạnh người...A Ly…rất hạnh...phúc…muốn mãi bên người...muốn nhìn thấy...người cười...A Ly muốn giúp người...báo thù...!““ A Ly thực sự...thực sự không muốn...phản bội người...là hoàng hậu nương nương...ép ta....dùng nương và con để uy hiếp ta....!““ Tốt rồi...có thể chết vì người...ta can tâm tình nguyện...coi như là tạ tội....!““ Không ngươi đừng nói nữa...A Ly, thái y sắp đến rồi, ngươi sẽ không sao đâu!! “Mẫu Đơn khóc lớn.
Nàng ôm chặt lấy cô, toàn thân run rẩy.
Cô vươn đôi tay yếu ớt chạm lên má của nàng.“ Không kịp nữa rồi… ““ Mẫu Đơn...ta...yêu...nàng… “Dứt lời, cô trút hơi thở, đôi tay rơi xuống đất.
Cô ra đi nhưng tâm đã mãn nguyện, vì cô đã nói ra hết lời trong lòng, vì cô có thể dùng mạng sống bảo vệ người mình yêu, dù tình yêu ấy là sai trái.“ A Ly…? A Ly...Không!! “Mẫu Đơn gào thét đến khản cổ, nước mắt cứ chảy mãi, nàng ôm càng ngày càng chặt cơ thể đang dần lạnh đi của cô.
Trên thế gian này nàng cũng chỉ còn mình cô được coi là người thân, cô chết rồi, nàng lại trở thành người cô đơn...Thấy vậy nam nhân kia liền vỗ vào vai cô an ủi.“ Người chết rồi, không thể sống lại, đừng quá đau lòng.
".