"- Hỗn xược!!! Cư nhiên dám làm loạn trong vương phủ của ta! ".
Triệu Tư Thành xuất hiện, dùng tay nắm lấy lưỡi kiếm đỏ, chỉ còn cách lưng nàng một gang tay, kịp thời cứu lấy nàng. Hắn ta dường như có được năng lực thần kì, hất tung cả người lẫn kiếm lên cao. Trường Ca chớp lấy thời cơ đó, tấn công ma nữ, nàng chắp tay lại, đọc thành tiếng:
"- Ta là bóng của vạn vật!
Điều khiển năng lúc của thiên địa
Phong ấn yêu ma tại nơi này!
Trên mình ả liên tục xuất hiện nhiều vết thương như có người chém tới, ả quằn quại trong đau đớn.
"- Phong ấn!!! Trường Ca hét lên
Cả cơ thể ma nữ biến thành một con búp bê nhỏ. Trường Ca thở phào, nhặt lấy con búp bê bỏ vào trong áo. Triệu Tư Thành cùng Phi Yến tận mắt chứng kiến tất cả, mới thực sự tin rằng Trường Ca có năng lực diệt yêu, bắt quỷ.
"- Trường Ca đạo sư, ả ma nữ đó đã được giải quyết chưa?
Phi Yến vẫn còn run sợ.
"- Đã xong, ta tạm thời phong ấn cô ta thành búp bê vải này, có thời gian sẽ xử lý ả sau. Cảm ơn huynh đã tương trợ, ta, huynh bị thương rồi, ta giúp huynh băng bó một chút.!"
Trường Ca đi tới nắm lấy tay hắn quan sát. Nhưng thật kì lạ, bàn tay nắm lưỡi kiếm của hắn lại không hề có vết tích gì,như chưa từng bị thương. Nàng có chút kinh ngạc. Hắn không chỉ mang trong người mệnh rồng, lại có thể chất đặc biệt, hắn rất có năng lực để trở thành một đạo sư đệ nhất thiên hạ.
"- Từ khi còn nhỏ, mỗi lần ta bị thương, vết thương đều có thể lành lặn nhanh chóng! "
Hắn ta có vẻ như hiểu nàng nghĩ gì, bèn trả lời.
"- Quả nhiên là là vậy." Trường Ca lẩm nhẩm trong miệng.
"- Trường Ca, ngươi thật có bản lĩnh, lúc nãy trông ngươi rất uy vũ! ".
Phi Yến liền thay đổi thái độ, nhìn Trường Ca bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
"- Ngươi có nhận để tử không? Ta cũng muốn học những thứ này.
Phi Yến hí hứng muốn theo nàng tầm sư.
"- Chuyện này.. việc chọn đệ tử cũng không dễ dàng. Phải là người có căn, thích hợp với việc tu luyện mới có thể trở thành đạo sĩ.
Nàng giải thích.
"- Ví dụ như.....đại ca của người chẳng hạn.
Nàng có chút ngập ngừng rồi nói tiếp.
Cả hai người có chút ngạc nhiên bởi lời nói ẩn ý của Trường Ca.
"- Ca Ca của ta là Vương gia công thần của Đông Khởi, sao có thể làm đạo sĩ được? ".
Phi Yến liền cảm thấy vô lí.
"- Không cư nhiên mà ta nói huynh ấy như vậy. Tư Thành là tái sinh của rồng, lại còn có thể chất đặc biệt, đây chính là thiên mệnh ".
"- Tái sinh của rồng? Yêu nữ kia cũng nhắc đến rồng, rốt cuộc có liên quan gì đến bổn vương? "
Hắn ta chau mày lại.
"- Có chứ! Người có thiên mệnh rồng có một nguồn sức mạnh cực kì lớn, nhưng hiện tại vương gia chưa có thể thi triển được. Truyền thuyết kể rằng nếu ăn thịt được người mệnh rồng, kẻ đó sẽ trở nên bất tử, chính vì vậy mà nữ nhân kia mới đến tìm người lấy mạng."
Nàng từ tốn nói.
"- Nói như nàng, vậy thì những yêu ma sẽ thường xuyên tìm đến ta sao? ".
" - Ngài nói chính xác. Không chỉ muốn ăn thịt người đâu, hấp thụ linh lực của người sẽ giúp dám yêu ma trở nên mạnh hơn ".
Triệu Tư Thành im lặng, có lẽ hắn muốn xác minh những lời nàng nói liệu có đúng không.
"- Vương gia không cần suy nghĩ vội, ta vẫn còn ở đây, người cứ từ từ mà nghĩ nhé. Đêm khuya lạnh lẽo, Trường Ca xin cáo lui về viện trước."
"- Được, ngươi trở về trước đi ". Phi Yến liền đồng ý, ngày mai sẽ nói chuyện sau ".
Trường Ca ngả mình trên nệm ấm, cũng từ từ đi vào giấc mơ. Trong giấc mơ, nàng lại nhìn thấy phụ thân, đứng ở xa xa nhìn nàng.
"- Phụ thân người muốn căn dặn con điều gì?".
Nàng cố gắng đi đến gần cha hơn.
"- Trường Ca, con hãy nhớ lời ta dặn. Bảo vệ kẻ mang mệnh rồng, hắn ta chính là chìa khoá, là người có thể hàn gắn lại kí kết ranh giới con người và yêu ma. Không được để hắn chết, phải luôn bảo vệ cho hắn, thiên hạ này phụ thuộc vào hắn ". KHÔNG QUẢNG CÁO, đọc truyện tại { trùmtruy ện﹒VN }
"- Không được đề hắn chết, không được để hắn chết, phải bảo vệ hắn! ".
Nàng lẩm bẩm lặp đi lặp lại câu nói đó. Ngay sau đó đôi mắt nàng liền mở ra. Nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã sáng rồi. Bên ngoài có một nữ tỳ gọi vọng vào trong.
''- Trường Ca đạo sư, nhị tiểu thư mời người sang dùng bữa, tiểu thư nói có chút chuyện muốn bàn với người."
"- Được! Ngươi lui ra trước đi, ta sẽ tự mình đi qua đó."
Sau khi nữ tử kia đi khỏi, nàng liền rửa mặt, vấn tóc, chỉnh trang lại y phục rồi đến nhà ăn. Phi Yến đã ngồi đó chờ sẵn, hôm nay có nhiều món ngon ăn, bày biện trông khá đẹp mắt.
"- Trường Ca, ta trước đây đã lỗ mãng với người, xin được bỏ quá cho, bữa ăn hôm nay ta kêu nhà bếp chuẩn bị rất nhiều món ngon, coi như xin lỗi người được không? ".
Thấy Phi Yến chân thành, nàng trước giờ cũng không để tâm mấy chuyện vặt vãnh.
"- Tiểu thư không cần quá bận tâm, chuyện cũ rồi cứ để cho qua."
Nàng mỉm cười đáp lại.
"- Nhưng ta vẫn thắc mắc, tại sao Chu Khiết tỷ tỷ lại muốn hãm hại ta, thật sự ta không thể ngờ được ". Phi Yến lắc đầu khó hiểu.
"- Hai người có cùng sở thích gì không? "
Nàng suy nghĩ một hồi, liền quay sang hỏi Phi Yến.
"- Không có, tỷ muội ta tính tình hơi ngược nhau. "
Như nhớ ra điều gì đó, nàng lại hỏi tiếp:
"- Phi Yến tiểu thư đã có nam nhân nào trong lòng chưa ".?
Câu nói của Trường Ca khiến cho Phi Yến đỏ mặt, giọng ngượng ngùng.
"- Ta có... để ý một người. Huynh ấy là nhị thiếu gia Hầu phủ, hoàng thượng đã hứa hôn cho chúng ta rồi. Trước đây, nhà của Chu Khiết tỷ tỷ gần Hầu phủ, cả hai là bạn bè thanh mai trúc mã. Cũng nhờ tỷ mà ta với nam nhân đó mới quen được nhau ".