Editor: Nhan
Khúc Yên mỗi ngày đều sẽ đi mua thức ăn nấu cơm, ngẫu nhiên đón xe đến văn phòng đưa cơm trưa cho Dung Trì, thời gian rảnh còn lại thì chơi game và xem phim, trải qua đơn giản không cần quá vui vẻ.
Duy nhất không để cho cô hài lòng chính là Dung Trì đối với cô quá tốt rồi, nói thế nào cũng vô dụng.
Hắn chiều cô đến mức chỉ còn thiếu việc tự tay giúp cô mặc quần áo.
Buổi sáng giúp cô lấy kem đánh răng, chuẩn bị kỹ càng đồ ăn sáng, nếu như cô muốn ra cửa, hắn gọi xe.
Buổi tối cô muốn rửa chén, mỗi lần đều bị hắn đoạt, mà sau bữa ăn đi tản bộ, càng về sau liền biến thành hắn cõng cô trở về.
Ô ô......!Bạn trai tốt đến không thể kén chọn.
Khúc Yên một bên cạnh cảm thấy hạnh phúc, một bên lại lo lắng.
Cô hỏi trợ thủ hệ thống Tiểu Thất mấy lần cũng không nhận được đáp án.
Ngôn Tình Xuyên Không
Thời gian thoáng một cái đã qua.
Hai người ngọt ngào đến ngày sinh nhật đó --
Khúc Yên lặng lẽ meo meo đặt trước khách sạn thật tốt, không muốn để cho Dung Trì vì cô làm quá nhiều chuyện.
Cô mua bóng bay, hoa hồng, bánh gatô, rượu đỏ, đi khách sạn bố trí trước một bước.
Cô làm xong những chuyện này mới gửi tin nhắn cho Dung Trì: 【 Sau khi tan làm anh qua phòng 1707 nha.
】
Cô gửi định vị khách sạn qua.
Dung Trì trả lời: 【 Được, anh cũng chuẩn bị một món quà cho em.
】
Khúc Yên cười hì hì lớn mật nói: 【 Là cái gì? Anh sao? Cột nơ con bướm đưa cho em? 】
Dung Trì: 【 Em nói ngược lại mới đúng.
】
Cô mới là món quà cột nơ bướm của hắn.
Khóe môi Khúc Yên cong cong, trong lòng giống như có bong bóng phấn hồng bay lên.
Cô hỏi:【Anh tan làm lúc nào, có muốn em đi đón anh không? 】
【 Đừng chạy đi chạy lại, ngoan ngoãn ở khách sạn chờ anh.
】
【 Được.
】
Khúc Yên cất điện thoại di động ngắm nhìn bốn phía, phòng khách sạn được cô trang trí vô cùng lãng mạn tình cảm.
Cô cười híp mắt gật đầu, biểu thị rất hài lòng.
Một người đợi thì nhàm chán, cô nhìn thời gian, mới 3:00 chiều, còn hơn 3 giờ nữa mới tới lúc Dung Trì tan tầm.
Nếu không thì cô vụng trộm cho hắn một niềm vui nho nhỏ a!
Khúc Yên cầm túi xách rời khách sạn đón xe đi văn phòng Dung Trì.
Xe taxi rất nhanh đến địa điểm.
Khúc Yên xuống xe, cước bộ nhẹ nhàng, thần thần bí bí đi về cửa phòng làm việc.
Cô giơ tay lên chuẩn bị nhấn chuông cửa.
Đột nhiên trong đầu vang lên một giọng nói máy móc --
【 Thanh tiến độ nhắc nhở nhiệm vụ: đã hoàn thành 97%......】
【 Thanh tiến độ nhắc nhở nhiệm vụ: đã hoàn thành 98%......】
【 Thanh tiến độ nhắc nhở nhiệm vụ: đã hoàn thành 100%......】
Tâm Khúc Yên hoảng loạn, tay đè xuống dưới, chuông cửa leng keng vang dội.
【 Thanh tiến độ nhiệm vụ đã đến 100%! 】
【 Chúc mừng kí chủ, nhiệm vụ hoàn thành! Chúc mừng kí chủ, nhiệm vụ hoàn thành! 】
......
Dung Trì nghe được tiếng chuông liền tiến đến mở cửa.
Ngoài cửa trống rỗng, không có ai.
Không hiểu sao trái tim hắn kịch liệt co rút, một đau đớn khó có thể miêu tả dâng trào.
Hắn cơ hồ là theo bản năng quay người trở về văn phòng, cầm điện thoại di động lên gọi cho Khúc Yên.
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.”
Hắn không từ bỏ, lại gọi thêm mấy lần nhưng vẫn như cũ không gọi được.
Hắn cấp tốc đi xem giám sát bên ngoài hành lang phòng làm việc, muốn kiểm tra xem vừa rồi là ai nhấn chuông cửa.
Nhưng quỷ dị là camera giám sát xảy ra trục trặc, không có hình ảnh vừa rồi.
“Hạ Cẩn, tôi đi ra ngoài một chuyến!” Dung Trì nói với đối tác một tiếng, lập tức vọt khỏi văn phòng.
Yên đã xảy ra chuyện!
Trực giác của hắn nói cho hắn biết, cô rất có thể đã xảy ra chuyện!
Dung Trì một đường thúc giục tài xế lái nhanh một chút, tim trong lồng ngực đập vừa nhanh vừa nặng giống như sắp nổ tung.
Hắn đến khách sạn, lấy thẻ phòng Khúc Yên để dành cho hắn quét vào phòng.
Trong phòng, bóng bay màu sắc bay đầy trần nhà, trên giường lớn phủ rất nhiều cánh hoa hồng, được người tỉ mỉ bày biện.
Trên bàn nhỏ để một chiếc bánh sinh nhật, phía trên có tượng người nhỏ đánh quyền.
Bên cạnh tượng, một hàng chữ nhỏ được viết trên lớp kem phủ socola: Trì bảo bối, Happy Birthday!
Dung Trì nhìn qua căn phòng bố trí lãng mạn cùng bánh gatô dụng tâm chế tác riêng, mắt dần đỏ hồng.
Người đâu?!
Cô ở nơi nào?!.