“Bởi vì tôi là bạn trai của em.
” Âu Tuân sờ sờ đầu cô, vẻ mặt đứng đắn chậm rãi nói: “Tôi có trách nhiệm chăm sóc em.
”
Phong Quang giống như là trách nhiệm của cậu, hơn nữa cậu rất thích gánh lấy trách nhiệm này.
“Tính tình của tôi không tốt, thích soi mói, khó hầu hạ, còn thích cố tình gây sự.
” cô lặng lẽ ngẩng đầu nhìn cậu.
“Tôi biết.
”
Phong Quang nhận được câu trả lời của cậu mà đùa, “Cậu biết rồi mà còn muốn làm bạn trai của tôi?”
“Bởi vì tôi muốn chạm vào em.
”
“Có ý gì?”
“không biết.
” Cậu coi như thực sự cảm thấy phức tạp mà nhíu mày, “Nếu như không chạm vào em, tôi sẽ rất khó chịu.
”
Phong Quang không hiểu, “Tôi nghe không hiểu.
”
“Ví dụ như thế này, tôi sẽ cảm thấy vui vẻ.
” Một bàn tay của cậu chuẩn xác phủ lên ngực phải của cô, cảm giác quen thuộc mà nhớ nhung này làm cho giữa lông mày cậu giãn ra rất nhiều.
Phong Quang giật mình vài giây nhìn bàn tay kia để trên ngực của mình,không tưởng tượng nổi hỏi: “Cho nên, cậu thích ngực của tôi?”
“không phải.
” Một tay khác của cậu phủ lên má cô, “Chạm vào đây…” Tiếp theo ngón cái xẹt qua môi cô, dường lại ở khóe môi, “Còn có chỗ này…”
Chuối cùng cậu cúi đầu, vùi đầu vào cổ cô, môi thiếu chút nữa liền dán lên làn da nơi đó, “Cho dù là đụng tới chỗ nào, đều làm cho tôi cảm thấy hưng phấn.
”
Hô hấp nóng rực phả lên làn da cô, cậu đột nhiên vươn đầu lưỡi nóng và ẩm ướt liếm một chút lên da thịt, thân mình Phong Quang mềm ra, vừa vặn bị cậu ôm lấy.
“Cậu…” Sắc mặt cô đỏ rực, hơi nghiêng người, nhìn đến bộ dạng cậu đangmút cổ của mình, cô cả người vô lực, thiếu chút nữa phát ra một tiếng rên tit, cô không có sức mà đẩy cậu ra, hô hấp cũng dần dần theo cậu dần trở nên gấp gáp, nhất là bàn tay của cậu để trên ngực cô, bỗng nhiên gia tăng cường độ vuốt ve, cô lui binh đầu hàng, “Khoan đã… Âu Tuân… mau dừng lại…”
Âu Tuân ngẩng đầu, động tác trong miệng cậu dừng lại, nhưng động tác tay còn chưa ngừng, ánh mắt cậu khó hiểu, vì sao rõ ràng cô cũng có bộ dạng rất hưởng thụ mà lại bảo cậu dừng?
Trong lòng Phong Quang bị tức đến muốn hộc máu, cô cũng không muốn thân thể của mình mẫn cảm như vậy!
cô bắt lấy bàn tay còn đang lộn xộn của cậu, vừa thẹn vừa giận nói: “Nếu cậu vì nguyên nhân này mới muốn làm bạn trai của tôi, thì còn rất nhiều côgái khác mà cậu có thể chọn lựa!”
May mà bây giờ còn sớm, trên đường cũng không có người nào, nếukhông! cô sẽ không có mặt gặp người! Ngẫm lại, cái tin “Thiên kim nhà họ Hạ cùng người dã chiến” là tin tức giật gân đến cỡ nào chứ!
Đề cập đến việc này, Âu Tuân thật sự khó hiểu, “Tôi chỉ có loại xúc động giới tính này với em.
”
Nhìn đi, lời nói trắng trợn như vậy, cậu ta còn cố tình nói thành một câu rất có cảm xúc tủi thân!
Phong Quang không biết nên trả lời thế nào, mặt cô đờ đẫn, “Tôi nên cảm thấy vui mừng không?”
“Quách Minh nói, thích một người sẽ có ham muốn được ngủ với người đó.
” Âu Tuân cúi đầu, kề sát vào gương mặt của cô, khóe mắt khép lại, ánh mắt đen như một loại mê dược không có thuốc giải, mà ánh mắt cậu, quá mức chuyên chú, cũng quá mức bướng bỉnh, rất dễ dàng khiến cho người ta sa lầy vào trong đó, cậu nói: “Tôi muốn ngủ với em.
”
Giọng điệu bình thản như là nói với cô cơm trưa hôm nay ăn thịt.
“Đùng!”
Trong đầu Phong Quang đột nhiên có một đợt pháo hoa nở rộ, vù vù bên taikhông còn nghe được gì khác, lời nói của cậu làm cô lúng túng mở to mắt, có lẽ cậu thấy bộ dạng ngơ ngác của cô rất đáng yêu, Âu Tuân không nhịn được, lại duỗi đầu lưỡi ra liếm khóe mắt của cô một chút.
Xem này, cô ấy hoàn toàn không có phản ứng.
Xong rồi, chàng trai thoạt nhìn cả người suy sụp này, không hề biết bản thân vừa háo sắc vừa ngang ngược, thật đúng là… sở thích của cô! Quỷ tha ma bắt nó chứ!.