“Là hô hấp nhân tạo đó, là miệng đối miệng, độ khí cho hắn, như vậy hắn mới có thể tỉnh lại.
” Phong Quang rất đứng đắn mà giới thiệu, nàng cũng không phải nổi cơn đùa dai mà là trong phim truyền hình đều diễn như vậy, ừm, nàng đang nghiêm túc đề nghị.
Nghe được hai chữ độ khí, bỗng nhiên nhớ đến một màn mơ hồ đó ở trong nước… bên tai Tiết Nhiễm không khỏi lại đỏ lên, thậm chí ngay cả chuyện Đan Nhai có thể nhanh chóng tỉnh lại cũng quên nói.
“Miệng đối miệng?” cô nương đó vừa nghe thấy lời của Phong Quang liền biến sắc, nàng lại dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Tiết Nhiễm.
Phong Quang lập tức nói: “Aiz, ngươi nghĩ cũng không cần nghĩ, hắn chỉ có thể hôn ta,không thể hôn người khác!”
Tiết Nhiễm đỏ lỗ tai ho nhẹ một tiếng.
“Ta…” Thiếu nữ áo vàng gấp đến độ muốn khóc tới nơi, “Nhưng không thể kêu ta một nữ tử chưa chồng đi hôn một đại nam nhân đi!”
Phong Quang tỏ vẻ sự không liên quan đến mình thì không quan tâm tới, nàng tò mò hỏi: “Nam nhân này vì sao lại rơi xuống nước?”
“Hắn… hắn tưởng ta muốn nhảy sông tự sát, kết quả chính hắn lại rơi xuống nước.
” Nói đến việc này, thần sắc của nàng ấy có chút khó chịu, nếu không phải hắn thiện tâm quá đáng như vậy, hiện tại nàng ấy cũng không cần phải gánh vác một mạng người.
“Nếu hắn đã là vì cứu ngươi mới rơi xuống nước, ngươi nhẫn tâm nhìn hắn cứ thế mà chết sao?” Nói thật, Đan Nhai còn từng cứu nàng một mạng, nàng cũng không muốn Đan Nhai chết đi như vậy.
Thiếu nữ áo vàng sau khi rối rắm một lúc lâu, cuối cùng mạnh mẽ quyết tâm, “Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp chùa, ta làm!”
Nàng chậm rãi cuối đầu, cánh môi vừa áp lên bờ môi hơi lạnh của nam nhân đó, còn chưa kịp độ khí, chỉ thấy nam nhân kia mở mắt ra.
Ánh mắt chạm vào nhau, nhất thời nhìn nhau không nói gì.
Phong Quang vui vẻ nói: “Đan đường chủ ngươi tỉnh rồi! Ta đã nói là biện pháp hô hấp nhân tạo này hữu dụng mà!”
Phim truyền hình không có lừa gạt ta!
Tiết Nhiễm quay đầu đi, mệt tâm thở dài.
Thiếu nữ áo vàng bị Đan Nhai đột nhiên mở mắt dọa đến, nàng ngồi xuống đất liên tục lui về sau cách mấy bước chân mới chỉ vào Đan Nhai nói: “Ngươi ngươi ngươi… ngươi sống lại!”
Đan Nhai ngồi xuống, ho khan vài tiếng, biểu tình rất là khó nói, “Ta sống lại.
”
Kế tiếp, một nam một nữ này không biết nên nói cái gì, bầu không khí hiện giờ rất là xấu hổ.
Phong Quang nhìn trái nhìn phải, lén lút kề tai Tiết Nhiễm nói nhỏ: “Ta thấy không khí nó là lạ.
”
Tiết Nhiễm nâng tay sờ sờ đỉnh đầu nàng, không đem câu còn không phải là nàng làm hại nói ra miệng, hắn lại đứng ra hòa giải, “cô nương, người tưởng ngươi tự sát chính là Đan đường chủ của Đường môn.
”
“Đường môn?” Thiếu nữ áo vàng đứng lên, vưa nãy còn đang cực kỳ lúng túng giờ trở nên nổi giận đùng đùng, “Ngươi là người của Đường môn?”
Đan Nhai từ dưới đất đứng lên, “Đúng vậy.
”
“Tốt, ta còn đang muốn tìm đến Đường môn các người đây!”
“cô nương là có chuyện gì sao?”
“Chuyện lớn! Đường Cửu Ca cư nhiên hạ độc chính mình vì không muốn cùng bản tiểu thư thành hôn, ngươi nói xem, bản tiểu thư có thể nuốt trôi cơn tức này sao?”
“cô nương là đại tiểu thư của Thiên Kim các?”
“Nói thừa! Thiên Kim các chúng ta lợi hại nhất chính là tin tức, cho dù Đường môn các ngươi muốn giữ bí mật nguyên nhân Đường Cửu Ca trúng độc, thì cũng bị Thiên Kim các lấy đến như thường!”
Thiên Kim các, Thiên Kim các, nổi tiếng nhất chính là nghìn vàng mua một tin tức,không ai biết tình báo của bọn họ có được bằng cách nào, tiêu một nghìn vàng liền mua được bất kỳ tin tức nào, cho dù một nghìn lượng vàng không phải là số lượng nhỏ, nhưng người mua cũng chạy theo như vịt, Thiên Kim các là do Bách Hiểu Sanh sáng lập ra từ một trăm năm mươi năm trước, không ai biết trong tay hắn nắm giữ nhược điểm của bao nhiêu người, tự nhiên sẽ không có ai dám dễ dàng đắc tội Thiên Kim các.
Mà vị thiếu nữ áo vàng diện mạo xuất trần thoát tục này, chính là cháu gái đương nhiệm của Bách Hiểu Sanh, Mộ Lưu Niên.
.