Mau Xuyên Công Lược Ca Ca Bệnh Kiều Soái Tạc Thiên!

Editor/ Beta: Nê

———-

Tiên Tiên cùng Orleans đến lâu đài.

Người hầu mang theo một tiểu thiên sứ khóc hu hu vội vàng chạy ra ngoài bị nàng bắt gặp.

Hạ Dạ đúng là một tên khốn mà!

Nàng vừa đi liền đưa một thiên sứ khác đến, đây là 'chỉ thấy người mới cười, đâu ai thấy người xưa khóc' sao ~

"Đi thôi Orleans, chúng ta về phòng trước." Cô sờ viên thuốc trong túi, khóe miệng thoáng cong lên.

Tầng 5.

Sophie gõ cửa phòng, cung kính nói: "Đại nhân, người hầu nói Liliane tiểu thư đã trở lại."

Nghe vậy, Hạ Dạ rũ mắt xuống, yên tĩnh một lát: "Andre, đưa thuốc cho ta."


Cuối cùng hắn cũng có quyết định.

Andre cung kính đưa thuốc cho hắn.

Viên thuốc đỏ như máu kia, nhất định sẽ nhấc lên một phen phong ba ở Thành Mansfeld.

Trong phòng, Bạch Tiên Tiên cởi áo khoác ra, tiện tay đặt viên thuốc lên bàn trang điểm, nàng ngâm nga khúc hát mà mở tủ quần áo, chuẩn bị chọn một bộ đồ khác để thay đi vẻ phong trần mệt mỏi trên người.

Thừa dịp thời gian này, ánh mắt Orleans bất giác nhìn về phía viên thuốc đặt trên bàn trang điểm.

Anh ta sờ túi mình, trong túi cũng giấu một viên thuốc như vậy, nhưng nó lại không có tác dụng gì.

Cảm xúc của Orleans phập phồng trong chốc lát, cuối cùng ở sau lưng nàng tráo viên thuốc giả với viên thật đang đặt ở trên bàn.

Anh ta lại không chú ý, thông qua mặt gương của tủ quần áo, tất cả mọi hành động của mình đều phản chiếu trong tầm mắt nàng.

Đôi mắt đen như mực của Tiên Tiên hiện lên gợn sóng nhẹ, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Nàng cũng không vạch trần hành vi của Orleans.

Rất nhanh, tiếng bước chân ở ngoài phòng vang lên, cửa phòng 'rầm' một tiếng bị đẩy ra, thân ảnh Hạ Dạ liền xuất hiện ở ngoài cửa.

Mắt hắn sáng như đuốc, lạnh giọng mở miệng: "Huyết hầu, đi ra ngoài!"

Orleans liền cắn chặt răng lui ra ngoài.

Anh ta đã lén đổi thuốc, tất cả mọi chuyện sẽ không phát sinh. Huyết tộc cùng thiên sứ đã định sẽ không hợp nhau, bọn họ cũng sẽ không như mong muốn mà yêu nhau, anh ta đây là đang...... Cứu Liliane!

Cửa phòng kẽo kẹt khép lại.

Ánh mắt Hạ Dạ dừng lại trên người thiếu nữ.


Không thể không nói, ba ngày này, từng giây từng phút hắn đều nhớ đến... Máu của nàng.

Hương vị thơm ngọt như mật kia, khiến hô hấp của hắn nặng thêm một chút.

"Liliane."

Người đàn ông đến gần cô, bàn tay lạnh lẽo xẹt qua sợi tóc của cô: "Em đi đâu vậy?"

"Hạ Dạ đoán xem?"

Tiên Tiên xoay người tránh khỏi tay hắn, dừng lại trước bàn trang điểm, viên thuốc giả liền bị cô giấu trong tay.

Mà bàn tay giấu dưới áo choàng của hắn, cũng có một viên thuốc.

Ánh mắt hai người chạm nhau, nhưng tâm tư lại khác nhau.

Chỉ cần cho Liliane uống viên thuốc này, máu của nàng sẽ càng ngọt ngào, sẽ đạt đến trình độ không thể tưởng tượng được!

Hạ Dạ đột nhiên động đậy, áo choàng mang theo cảm giác lạnh thấu xương, hắn bắt lấy thiếu nữ.

Tiên Tiên mềm nhũn ngã xuống thảm trên sàn, hành động của Hạ Dạ đúng là vượt khỏi dự kiến của nàng, nàng nhủ thầm, đồng thời nhanh chóng câu lấy cổ hắn, ngón tay trắng nõn vuốt ve hầu kết người đàn ông.


"Hạ Dạ, làm gì vậy? Thảm play không thân sĩ chút nào đâu!"

Hắn chưa bao giờ là thân sĩ, nam nhân một tay ôm eo thiếu nữ, tay còn lại từ dưới áo choàng thò ra.

Khóe mắt liếc thấy viên thuốc quen mắt, đồng tử Tiên Tiên co rụt lại.

Sau đó, trong lòng nàng thầm cười một tiếng.

Có nên nói bọn họ tâm linh tương thông không? Hay là nên nói bọn họ ăn ý đây!

Trong một khoảnh khắc, hai người đều có hành động.

Hắn mạnh mẽ nhét viên thuốc vào miệng Tiên Tiên, lại bị nàng đè dưới lưỡi.

Mà cô lại đột nhiên giơ tay tiến vào miệng nam nhân, đầu ngón tay xẹt qua ranh nanh sắc nhọn, máu tươi cùng viên thuốc liền trôi vào miệng hắn.

Ba ngày không ăn cơm, lúc này Hạ Dạ cực kỳ đói, vừa nếm được máu mắt hắn liền trầm xuống. Nhưng đột nhiên, dị vật bên trong cũng trôi theo máu vào bụng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận