Chu Giai Lâm một mặt khó hiểu nhìn cô, "Làm sao có thể? Tô Hoài Ngôn dáng dấp đẹp mắt trong nhà có bối cảnh, lại là nhân vật phong vân trong trường cao trung, nếu như có thể trở thành bạn gái hắn, là một việc hạnh phúc nhường nào."
Trầm Mộc Bạch, "..."
Không hiểu rõ ý nghĩ của mấy người lắm.
Chu Giai Lâm chống cằm "Tô Nhất Y, cậu nhất định là chưa từng gặp qua bản thân Tô Hoài Ngôn mới nói như vậy."
Trầm Mộc Bạch mặt không biểu tình nghĩ thầm, ta chính là thấy hắn mới có lĩnh ngộ thống khổ như vậy.
Nhưng là ngoài miệng vẫn nói "Tớ chẳng qua là cảm thấy, ở chung với hắn hình như không tốt lắm."
Chu Giai Lâm mắt hình ngôi sao nói, "Đó là bởi vì cậu không hiểu, hắn chỉ ôn nhu với nữ nhân hắn yêu mến, chúng ta đám này nữ sinh một mực dạng này tin chắc."
Trầm Mộc Bạch ánh mắt phức tạp nhìn Chu Giai Lâm, nghĩ thầm, nữ sinh nào Tô Hoài Ngôn thích nhất định là khổ tám đời.
Thế giới này cuộc sống cấp ba cũng không khác biệt gì, nếu phải lấy ra một chút khác biệt mà nói, chính là nữ sinh cao trung mỗi ngày chủ đề trừ bỏ trai đẹp chính là bát quái, đây là Trầm Mộc Bạch nửa ngày đưa ra kết luận.
Buổi trưa lúc trở về ăn cơm, Tô Hoài Ngôn cũng không trở về, dì Trần tựa hồ cũng thường xuyên quen thuộc, cũng không phản ứng khác, ngược lại Trầm Mộc Bạch đối với đồ ăn biểu hiện thái độ nhiệt tình, trên mặt cơ hồ cười thành một đóa hoa cúc.
Buổi chiều tiết thứ hai là tiết thể dục, Chu Giai Lâm một mực ở vào một loại trạng thái đặc biệt hưng phấn, quả thực giống như là uống nước tăng động một bộ không dừng được.
Trầm Mộc Bạch còn đang trầm tư suy nghĩ làm sao đối phó Tô Hoài Ngôn, liền nghe được Chu Giai Lâm giọng nói đặc thù hoa si, "A, tớ muốn gặp Tô Hoài Ngôn."
Trầm Mộc Bạch, "?"
Chu Giai Lâm nhìn nữ sinh một mặt không hiểu, rất là buồn bực nói, "Cậu không biết sao? Chúng ta và lớp mười 6 học cùng tiết thể dục, trong lớp mấy nữ sinh cũng đang thảo luận chuyện này đấy."
Trầm Mộc Bạch một mặt mơ màng "Cái này cùng Tô Hoài Ngôn có quan hệ gì?"
Chu Giai Lâm, "..."
Trầm Mộc Bạch rất nhanh kịp phản ứng, Tô Hoài Ngôn chính là học ở lớp mười 6, khó trách cô nói làm sao có chút quen tai.
Chu Giai Lâm nhìn thoáng qua chung quanh, hạ giọng dò hỏi, "Tô Nhất Y, cậu có phải hay không không thích Tô Hoài Ngôn?"
Trầm Mộc Bạch "..."
Chu Giai Lâm một mặt đã khám phá ra chân tướng "Trước kia tớ và cậu nói đến hắn, cậu liền một bộ không cao hứng.
Tớ biết nữ sinh ngoan ngoãn như cậu, luôn luôn đều không thích nam sinh kiểu này, cậu thích là Tiếu Diễn lớp bên cạnh đi, lần trước tớ liền thấy cậu nhìn theo Tiếu Diễn đỏ mặt."
Trầm Mộc Bạch nghĩ nghĩ, nguyên chủ xác thực đối với nam sinh gọi là Tiếu Diễn này vừa thấy đã yêu, còn vụng trộm sai người mang thư tình, chỉ là đối phương vẫn không có đáp lại.
Chu Giai Lâm nói tiếp, "Ai, kỳ thật Tiếu Diễn cũng không tệ, đẹp trai, học tập lại tốt.
Chính là tính tình quá kiêu ngạo."
Trầm Mộc Bạch "Tớ không thích cậu ấy."
Chu Giai Lâm một mặt không tin, "Vậy cậu nhìn chằm chằm vào người ta làm gì?"
Trầm Mộc Bạch trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, "Tớ muốn hỏi đồ ăn trên tay cậu ấy ở nơi nào mua về, về sau không có ý gì khác."
Chu Giai Lâm, "..."
Chu Giai Lâm cẩn thận nghĩ nghĩ ngày đó Tiếu Diễn trên tay có gì hay không, cuối cùng nhớ tới hình như quả thật có chuyện như thế.
Chuyện này cứ như vậy liền xong, Chu Giai Lâm chú ý rất nhanh liền chuyển đến tiết học thể dục.
.