Nhưng mà, một thủ đoạn lần nào dùng cũng hiệu quả, lần này lại ở trên người Bạch Vũ Hà không phát huy tác dụng.
Bạch Vũ Hà lắc đầu, ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Đoạn Chí Huân:“Anh nói cho em, lời cô ấy nói có phải sự thật hay không, đều là đang lừa em, đúng hay không!”Đoạn Chí Huân lúc này cũng không lựa chọn nói dối.
Bởi vì hắn rõ ràng, một lời dối sẽ yêu cầu càng nhiều lời nói dối hơn.
Nhưng mà, hắn càng không nghĩ đem sự thật nói cho Bạch Vũ Hà cái loại nữ nhân thuần trắng không tỳ vết này biết.
Đoạn Chí Huân biết, chỉ cần sau khi hắn nói ra, Bạch Vũ Hà sẽ vô cùng thương tâm.
Chỉ là, thái độ Đoạn Chí Huân mới chân chính là cái Bạch Vũ Hà muốn nhìn thấy.
Đoạn Chí Huân trầm mặc, như đả kích khiến Bạch Vũ Hà tuyệt vọng.
Bạch Vũ Hà bỗng nhiên liền bình tĩnh lại, xoay đầu, một mình khóc nức nở.
Vô luận Đoạn Chí Huân kéo như thế nào, Bạch Vũ Hà đều không muốn liếc hắn một cái.
Thẳng đến lúc này, Đoạn Chí Huân mới thật sâu thở dài, bất đắc dĩ nói ra: “Đúng, cô ấy là vị hôn thê của anh, chính là anh sẽ không cùng cô ấy kết hôn, người anh yêu chỉ có em.
”Bạch Vũ Hà hàm chứa nước mắt, lắp bắp nhìn về phía Đoạn Chí Huân: “Em hẳn có thể tin tưởng được anh không, em còn có thể tin tưởng anh không.
”Đoạn Chí Huân thật sự bị Bạch Vũ Hà khóc đến tâm đều phải nát, cường ngạnh ôm Bạch Vũ Hà, cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ xinh của cô ta.
Thẳng đến khi hôn làm Bạch Vũ Hà không khóc, Đoạn Chí Huân mới dựa vào môi Bạch Vũ Hà, nhẹ giọng bảo đảm.
“Anh thề, anh, Đoạn Chí Huân cuộc đời này chỉ có một người vợ là em, nhưng Tần Uyển Toa bên kia, anh còn muốn cấp người trong nhà một công đạo, cho nên không nên ép anh, được không.
”Bạch Vũ Hà có Đoạn Chí Huân bảo đảm như vậy đủ rồi.
Cô ta có thể từ trong mắt Đoạn Chí Huân nhìn ra được tình yêu mà Đoạn Chí Huân đối với cô ta.
Cũng có thể từ trong mắt Đoạn Chí Huân nhìn đến bản thân cô ta vô hạn không muốn xa rời.
Tần Uyển Toa cùng Đoạn Chí Huân, Bạch Vũ Hà đương nhiên sẽ lựa chọn tin tưởng Đoạn Chí Huân.
Đem đầu đặt trên vai Đoạn Chí Huân, Bạch Vũ Hà nhỏ giọng nói câu:“Em tin tưởng anh.
”Đoạn Chí Huân cuối cùng an lòng thả lỏng.
Đồng thời cũng không cần lo lắng sẽ bị Bạch Vũ Hà phát hiện chuyện hắn cùng Tần Uyển Toa có hôn ước.
Ôm Bạch Vũ Hà, Đoạn Chí Huân lại hảo một phen ôn tồn.
Mà Bạch Vũ Hà, thì lại ở trong lòng âm thầm nghĩ: Tần Uyển Toa, thực xin lỗi, tôi không thể đem Đoạn Chí Huân nhường cho cô, anh ấy là của tôi, yêu là không phân biệt thứ tự trước sau.
Sáng sớm hôm sau, Tần Uyển Toa phát hiện thái độ mọi người đối với nàng đều bất đồng đến quái dị.
Bình thường, bởi vì nguyên chủ tính tình không tốt, hiếm khi có người lại đây chủ động chào hỏi.
Hôm nay, Tần Uyển Toa đi đến chỗ nào đều có người cùng nàng nhiệt tình chào hỏi.
Tần Uyển Toa nhất nhất cười đáp lại, trên mặt ý cười lại bị người khác nghĩ lầm thành mặt nạ ra vẻ kiên cường.
Mà khi nhìn đến Đoạn Chí Huân cùng Bạch Vũ Hà, loại cảm giác này càng mãnh liệt.
Đoạn Chí Huân hôm nay không có cùng Tần Uyển Toa chào hỏi, hiển nhiên đối với sự tình ngày hôm qua Tần Uyển Toa làm phi thường bất mãn.
Mà Bạch Vũ Hà, lại tỏ ra rụt rè nhìn về phía Tần Uyển Toa, gật gật đầu.
Tần Uyển Toa nhướng mày, trong lòng liền đoán được, phỏng chừng là tối hôm qua Đoạn Chí Huân cấp Bạch Vũ Hà tẩy sạch não.
Buổi sáng, Tần Uyển Toa trên cơ bản không có suất diễn nào.
Nàng liền ngồi ở bên cạnh xem đám người Đoạn Chí Huân diễn kịch.
Nhưng mà, Đoạn Chí Huân lại từ đầu tới cuối đến cái dư quang đều không có thưởng cho Tần Uyển Toa.
Tần Uyển Toa trên mặt lộ ra biểu tình bi thương.
Nữ sinh ngồi bên cạnh, ngày hôm qua cắt quần áo Bạch Vũ Hà liền lặng lẽ hỏi: “Uyển Toa, xem ra ả Bạch Vũ Hà kia vẫn không thành thật, có muốn tôi lại đi thay cô giáo huấn cô ta không!”Các cô gái bên phe Tần Uyển Toa đều có lòng phi thường căm phẫn.
Ngày hôm qua, các cô trước kia đều không biết Tần Uyển Toa cùng Đoạn Chí Huân có hôn ước, đều có chút không rõ Tần Uyển Toa vì sao đối với Đoạn Chí Huân như vậy.
Nói một lời thật lòng thì, Đoạn Chí Huân tuyệt đối không phải người lớn lên đẹp trai nhất trong giới giải trí.
.