Editor: Bạch Diệp Thảo
Từ giờ mị chỉ đăng được vào thứ bảy và chủ nhật mỗi ngày một chương thôi, mong mọi người thông cảm nha. Iu mọi người nhìu ☺️
****
Giọng nói ôn nhu của nguyên chủ Bắc Vũ Đường vang lên, “Tôi muốn cô giúp tôi giết một người.”
“Ai?”
“Thương Vân.”
Bắc Vũ Đường sửng sốt, hỏi lại một lần nữa, “Cô nói ai?”
“Thương Vân.”
“Cô chắc chắn cô không nói nhầm tên chứ?”
Chẳng lẽ cô không muốn báo thù Bối Nhân Nhân hoặc những nhà khoa học trong phòng thí nghiệm kia sao?
“Chắc chắn.” Nguyên chủ Bắc Vũ Đường khẳng định nói, “Chỉ cần cô giết hắn, tôi tính cô hoàn thành nhiệm vụ.”
Sau khi nói xong, thân ảnh nguyên chủ biến mất.
Độ khó của nhiệm vụ lần này thật là……
Thương Vân kia chính là vua zombie, thống lĩnh toàn bộ zombie. Zombie được hắn dẫn dắt, bức nhân loại tới tuyệt cảnh. Nếu hắn không cố ý trêu chọc, chỉ sợ nhân loại còn chưa nghiên cứu được vaccine zombie thì đã bị chúng tận diệt.
Dù là sau đó họ nghiên cứu được vaccine chống zombie, cao thủ của tám căn cứ lớn đã xuất hiện hết, còn không tiêu diệt được hắn, chỉ đánh hắn trọng thương, cuối cùng bỏ chạy, biến mất vô tung.
Cao thủ của tám căn cứ lớn cầm vaccine trong tay mà vẫn không thể tiêu diệt Thương Vân.
Cô dùng cái gì để giết hắn?!
Cô tình nguyện nguyên chủ bảo cô đi trả thù Bối Nhân Nhân hoặc là lão đại Căn cứ Phương Nam, còn đơn giản hơn là diệt vua zombie.
Dù Bắc Vũ Đường nghĩ thế nào, cuối cùng cũng chỉ có thể hướng về phía trước, căng da đầu lên thôi.
Bắc Vũ Đường lấy khối ngọc bội trêи cổ xuống, đây là ngọc bội cổ chứa không gian trong truyền thuyết.
Bắc Vũ Đường cắn rách môi, nhỏ máu tươi lên ngọc bội, nháy mắt, cô xuất hiện trong một không gian xa lạ. Lúc vừa vào không gian, Bắc Vũ Đường ngạc nhiên phát hiện, linh khí trong không gian rất đậm, thậm chí còn nồng đậm hơn cả nơi nhiều linh khí nhất của vị diện trước.
Nếu tu luyện nội công tâm pháp của Hàn Băng Chưởng ở đây, chính là làm ít công to.
Bắc Vũ Đường đi đến chỗ vũng nước, đây hẳn là linh tuyền trong truyền thuyết.
Có thể kϊƈɦ phát dị năng trong cơ thể người thường, còn cứu được người bị nhiễm virus zombie.
Cô nâng một ngụm lên uống, hương vị ngọt lành.
Ba ngày chưa có gì ăn, bụng cô đã sớm đói đến kêu lên, không có đồ ăn chống đói, chỉ có thể uống thêm chút linh tuyền. Đến khi thấy chắc bụng, cô mới ngừng lại.
Nước suối trước mắt khoảng chừng chưa đến hai mét vuông, có cảm giác tùy lúc có thể biến mất.
Bắc Vũ Đường thu hồi tầm mắt, bắt đầu đánh giá không gian trước mắt, bên trong trống không, không có gì cả, chung quanh còn là một mảnh sương mù mênh ʍôиɠ, cảm giác cực kỳ rộng lớn.
Bắc Vũ Đường không vội ra ngoài, mà khoanh chân ngồi xuống tu luyện nội công tâm pháp.
Quả nhiên, tu luyện trong không gian nhanh hơn nhiều so với tu luyện bên ngoài.
Vốn cần hai ngày mới đạt được tầng một, ở trong không gian chỉ cần một nén nhang.
Bắc Vũ Đường tu luyện nội công tâm pháp thẳng đến tầng hai mới ngừng lại.
Giờ đi ra ngoài, ít nhất còn có năng lực tự vệ, không đến mức thấy zombie chỉ biết chạy trốn.
Ra khỏi không gian, căn phòng bên ngoài vẫn tối tăm như trước, đèn pin trong tay đã tối dần, không bao lâu nữa sẽ tắt hẳn.
Bắc Vũ Đường nhìn đồ vật trong kho hàng, đó đều là một chút chăn bông.
Cô nhớ rõ, mấy tháng sau, thế giới sẽ mưa lớn ba ngày ba đêm liên tục, sau cơn mưa, thời tiết sẽ thay đổi bất thường, nửa tháng sau, toàn bộ zombie và động vật biến dị sẽ mạnh lên.
Khi đó, nhân loại vì trận mưa này mà lạnh chết nhiều người, còn phải đối mặt với zombie và động vật biến dị, nhân loại lâm vào tình trạng vô cùng nguy hiểm.
Bắc Vũ Đường thu toàn bộ chăn bông vào trong không gian, cầm lấy gậy bóng chày lúc trước dùng, ấn mở chốt cửa sắt. Khi cánh cửa sắt từ từ nâng lên, ánh đèn pin hoàn toàn tắt hẳn.
Một tia sáng chiếu vào trong nhà, zombie vốn du đãng trong kho hàng đều bị tiếng cửa sắt hấp dẫn, đi về phía này.
Zombie ngửi được mùi người, càng hưng phấn dị thường, cửa sắt còn chưa mở ra đã nghe được tiếng chúng gấp gáp cào cửa sắt, muốn vào trong.
Cửa mở ra một khe hở đủ chui, cô lập tức lăn ra ngoài, những con zombie ngửi được mùi, lập tức quay đầu nhìn về phía cô. Một con zombie gần cô nhất còn nhào lên.
Bắc Vũ Đường một chân đá bay nó, một con zombie khác cũng tiến lên sau, gậy trong tay vung lên, đập vỡ đầu nó, khiến nó ngã thẳng xuống. Thành thạo, những con zombie trong kho hàng đều bị cô nhẹ nhàng tiêu diệt.
Giải quyết xong những con zombie này, Bắc Vũ Đường cảm thấy sức lực của mình cũng gần kiệt, đói quá mà!
Giờ cần tìm chút đồ ăn lấp bụng.
Bắc Vũ Đường đi đến cửa kho hàng, thấy bên ngoài có mấy con zombie đang vật vờ đi lại, quan sát lộ tuyến của chúng, Bắc Vũ Đường tính toán, nhanh chóng đi qua.
Giai đoạn trước khi tận thế hoàn toàn bùng nổ, ngũ quan của zombie đều không nhạy lắm, hành động cũng vậy.
Chờ đến sau lần biến dị thứ hai, khứu giác của zombie sẽ nhạy hơn hẳn. Giờ chỉ cần không tới gần chúng nó, không phát ra âm thanh, bọn nó không thấy bạn, nhưng mà bọn nó rất mẫn cảm với mùi máu, cách rất xa vẫn ngửi dược.
Đây là nguyên nhân giai đoạn trước dị năng hệ chữa khỏi rất được hoan nghênh, ai bị thương, được dị năng giả hệ chữa khỏi trị liệu, miệng vết thương sẽ nhanh chóng biến mất.
Nhà xưởng này ở vùng ngoại thành, xung quanh đều là đồng ruộng. Tận thế nổ ra vào buổi tối, trong xưởng trừ mấy nhân viên trực ban thì không còn ai khác, nơi này mới có thể chỉ có mấy con zombie như lúc này.
Bắc Vũ Đường đi ra ngoài mấy mét thì thấy ở cách đó không xa có một quầy bán đồ ăn vặt.
Cô trực tiếp chạy đến nơi đó, cửa gỗ đã bị đóng lại, cô vận nội lực, một chân đá vào cửa gỗ, nháy mắt, cửa đã bị đá văng. Khi cô đi vào, trong không khí tràn ngập mùi tanh hôi, chỉ thấy sau cửa, một phụ nữ trung niên đang gặm cắn hai thi thể, một lớn một nhỏ, hai thi thể đều mặc đồ nam.
Hai thi thể đã bị gặm hết mặt, chỉ còn lại xương và thịt vụn ở tay chân.
Bắc Vũ Đường tiến vào làm kinh động zombie trong phòng, nó bất ngờ ngẩng đầu, một khuôn mặt thối rữa nhìn về phía cô, nó gầm rú lên rồi lao về phía cô.
Nó còn chưa tới gần, Bắc Vũ Đường đã nâng gậy lên đập xuống, đầu nó bị đánh nát. Tiếp theo, nó ngã thẳng xuống giữa hai thi thể kia.
Bắc Vũ Đường kiểm tra, phát hiện không còn zombie khác, bắt đầu dọn đồ ăn trong quầy vào không gian, chỉ cần là đồ ăn được, cô đều không buông tha.
Tận thể vừa mới bùng nổ thì chưa xuất hiện hiện tượng thiếu đồ ăn, chỉ là thời gian dần trôi, đồ ăn dần cạn, vật tư thiếu, những món ăn đổi được ngày càng ít.
Sau này, rất nhiều người chỉ vì một miếng bánh quy mà có thể giết người, có người vì uống được một ngụm nước mà có thể bất chấp. Khi đó, nhân loại còn không thể gieo trồng đồ ăn, đồ ăn ít đến mức nào, có thể tưởng tượng ra được.
Đồ ăn cất trữ ngày càng ít, mà phần lớn lại được cung cấp cho dị năng giả, dù là dị năng giả cũng chỉ là ăn đồ ăn vặt.
Đến mấy năm sau, Căn cứ Phương Bắc thành công phát minh ra đất được tinh lọc, những loại đất này có thể dùng để gieo trồng đồ ăn, vấn đề đồ ăn mới thoáng bớt căng thẳng, nhưng vẫn là không đủ cấp cho toàn bộ nhân loại.
Bắc Vũ Đường quá rõ tình hình thiếu đồ ăn trong tận thế này, chỉ cần là đồ ăn và nước uống, cô đều thu hết vào không gian. Cô phát hiện một túi gạo và nửa túi bột mì trong bếp, còn có một ít mì sợi,
Thu hết, ngay cả gia vị trêи giá cũng thu sạch.
Gia vị, ở mấy năm sau, chính là đồ xa xỉ.
Bắc Vũ Đường dùng bếp gas nấu một bát mì ăn, ăn được một bát mì nóng, cảm giác cả người đều ấm lên, không còn vô lực như trước.
Mục tiêu của cô là vua zombie.
Cô cần phải tìm được nó trước khi nó trưởng thành.
Vua zombie xuất hiện lần đầu ở Căn cứ Phương Bắc, Căn cứ Phương Bắc cũng là căn cứ bị zombie triều tiêu diệt đầu tiên. Giai đoạn trước, Thương Vân còn không lợi hại, nhưng thời gian dần trôi, nó liên tục tiến hóa, thực lực cũng tăng mạnh.
Cô cần phải giết nó trước khi nó trưởng thành.
Đây là con đường duy nhất để diệt nó.
Xác định được phương hướng, Bắc Vũ Đường chuẩn bị tới Căn cứ Phương Bắc.
Bắc Vũ Đường tìm được một chiếc xe hơi gia dụng nhỏ sau quầy bán đồ ăn vặt, xăng vẫn đầy. Tìm được chìa khóa, Bắc Vũ Đường lái xe rời khỏi nơi này, đi dọc theo con đường lên phương Bắc.
Sau khi tiến vào thành phố, nơi nơi đều là những chiếc xe bị vứt bỏ, không thể lái xe. Bắc Vũ Đường bỏ xe, đi bộ về phía trước.
Dọc đường, cô đi đi ngừng ngừng, gặp zombie thì đều một chiêu nát đầu.
Đánh chết mấy con, Bắc Vũ Đường tìm được cách dùng ít sức nhất mà tốc độ nhanh nhất giải quyết zombie. Giai đoạn đầu zombie khá là chất phác, sau này thì sẽ không dễ giải quyết như vậy.
Thấy phòng khám và tiệm thuốc trêи phố, cô đập cửa đi vào. Mạt thế vừa bùng nổ, mọi người đều tranh đoạt đồ ăn, mãi đến sau mới chú ý đến dược phẩm.
Không lâu sau, các căn cứ lớn đều sẽ phái dị năng giả tới thành phố để thu thập vật tư quan trọng này – thuốc.
Nếu gặp được, Bắc Vũ Đường tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Cô thu toàn bộ thuốc trêи quầy vào không gian. Ra khỏi nhà thuốc thì gặp hai zombie, trực tiếp đánh nát đầu chúng.
Mục tiêu của cô là tầng hầm siêu thị lớn nhất trong thành phố, tận thế nổ ra lúc nửa đêm, người đi siêu thị không nhiều. Zombie bên trong cũng sẽ không quá nhiều.
Bắc Vũ Đường rất quen thuộc thành phố này, rất nhanh đã tìm được lối vào siêu thị. Ở lối vào có bốn con zombie du đãng, Bắc Vũ Đường giải quyết chúng xong thì tiến vào.
Sau khi đi xuống, phát hiện cửa siêu thị đang mở, xem ra có người đã đến đây trước cô.
Bắc Vũ Đường phát hiện kệ để hàng khá hỗn độn, có chỗ còn không sao. Bắc Vũ Đường thẳng tién đến mục tiêu là khu vực cất trữ lương thực, khi đi qua chỗ bán rau củ quả tươi, cô thuận tay thu hết vào.
Không gian này rất thần kỳ, còn thần kỳ hơn cả túi trữ vật trong giới Tu Chân, diện tích rất lớn, dường như chất một đống đồ cũng không thành vấn đề, hơn nữa còn giữ tươi, không bị hỏng.
Không gian như vậy thật sự rất tốt, tốt đến mức cô động tâm, muốn mang nó vê theo.
[Ký chủ có thể nỗ lực kiếm điểm, cửa hàng hệ thống có bán đủ loại không gian tùy thân.]
Minh đột nhiên lên tiếng, làm Bắc Vũ Đường hơi sửng sốt.
Cô không hỏi giá, vì cô biết, cô chắc chắn không mua nổi!
Minh có vẻ thấy được ý nghĩ của cô, [Với cô bây giờ, loại không gian tùy thân trưởng thành này không mua được, nhưng mà không gian cố định thì mua được.]
“Bao điểm?” Bắc Vũ Đường theo bản năng hỏi.
Nếu thật sự có một không gian tùy thân, vậy chính là có thêm một tầng bảo đảm.
[10000 điểm.]
囧……
Chắc chắn không mua được!
Bắc Vũ Đường yên lặng không nói.
Cô vẫn nên ngoan ngoãn đi thu thập vật tư thôi.
Đồ vật trêи kệ có thể dùng được, cô đều thu vào không gian, khi tới khu đồ ăn , phát hiện đồ ăn trêи kệ khá hỗn độn, nhiều đồ rơi vãi trêи đất.
Bắc Vũ Đường đi vầ phía kho hàng của siêu thị, đồ ăn nơi đó nhiều hơn ở kệ để hàng, còn những đồ rải rác trêи kệ để hàng thì để lại cho những người khác đi.
Tìm được kho hàng, bên trong chất đầy gạo, bột mì, các loại đồ ăn, đồ hộp, hàng khô. Bắc Vũ Đường chọn đồ có thể ăn nhanh, không cần chế biến, cất vào không gian trước, sau đso mới cho đồ hộp, đồ khô, gạo, thóc, gia vị.
Ở một kho hàng khác, cô tìm được đèn pin, pin, chỉ cần là đồ có thể dùng, cô đều để vào không gian.
Thu thập xong, vừa ra khỏi kho hàng, cô nghe được tiếng chạy từ bên ngoài truyền đến.
“Móa! Nơi này bị người ta lấy qua rồi.” Người tới nhìn mấy cái kệ rỗng, không nhịn được mắng một tiếng.
“Ở đây còn không ít đồ hộp và bánh quy.” Một giọng nữ truyền đến, những người kia sôi nổi đi đến những kệ hàng Bắc Vũ Đường không động đến.
Bắc Vũ Đường vốn định nhân dịp họ không chú ý thì một mình rời đi, không ngờ lại bị phát hiện.
“Ai?!” Một người đàn ông vóc dáng nhỏ gầy quát lên.
Những người khác cũng nhìn về phía Bắc Vũ Đường, đèn pun trong tay họ chiếu về phía Bắc Vũ Đường, cô theo bản năng nâng tay lên che.
Mấy người kia thấy là người thì thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ nhìn qua, thấy cô không cầm gì, cũng không để ý.
Cô gái trẻ tuổi thấy cô phải đi, lên tiếng hỏi: “Cô đi một mình sao?”
“Đúng vậy.”
Cô gái trẻ lập tức kéo cô, “Đừng đi ra ngoài, bên ngoài có rất nhiều zombie. Cô đi cùng chúng tôi đi.”
Bắc Vũ Đường nhìn cô gái kéo tay mình, trắng nõn sạch sẽ, mặt trái xoan, lông mi cong cong, rất xinh đẹp.
Cô gái thấy cô nhìn mình chằm chằm thì hỏi: “Mặt tôi có gì sao?”
“Không có. Chỉ là cô khá giống một người bạn của tôi.” Bắc Vũ Đường cuối cùng cũng nhớ vì sao cô gái này nhìn quen mắt.
Cô ấy chính là môt trong mười đại cao thủ của căn cứ Phương Bắc – Lâm Phi Tuyết. Trong trí nhớ của nguyên chủ, cô ấy là một cô gái anh khí, hoàn toàn khác với cô gái nhu nhược trước mặt.
Cô gái hơi mỉm cười, vươn tay, “Tôi tên là Lâm Phi Tuyết.”
Bắc Vũ Đường duỗi tay nắm lại, “Bắc Vũ Đường.”
Căn cứ theo tư liệu, nghe nói Lâm Phi Tuyết từng đụng phải Thương Vân lúc hắn chưa hoàn toàn trưởng thành vua zombie hai lần, mỗi lần nó đều chạy thoát khỏi tay cô ấy.
Bắc Vũ Đường vốn định đi một mình, thấy Lâm Phi Tuyết thì đổi ý. Cô ấy có thể gặp được Thương Vân, vậy đi theo cô ấy chắc chắn không sai.
Còn tốt hơn là đến Căn cứ Phương Bắc ôm cây đợi thỏ.