Trạch Ẩn lại một lần điều chỉnh bản thân, khôi phục lại vẻ ngoài tuấn mỹ của mình.
Sau đó hướng tới nơi cô ở.Vô Dược mở cửa sổ ra, từ khi biết anh sẽ ở dưới cửa sổ nhìn cô, cô liền để Phàn Sa và chim sơn ca đi ngủ ở một phòng khác.Vô Dược từ cửa sổ nhảy xuống, anh vẫn giống như cũ vững vàng mà tiếp được cô như vậy.Không biết có phải trăng tròn hay không, vòng cổ trêи cổ Vô Dược dưới ánh trăng chiếu rọi xuống đặc biệt mỹ lệ loá mắt.Lúc này Vô Dược mới nhớ tới vòng cổ trêи cổ của mình, sau đó mở miệng nói: "Cái vòng này là anh tặng em đúng không?""Ừ!" Trạch Ẩn một chút ý tứ muốn phủ nhận đều không có, gián tiếp thừa nhận, lưu manh buổi tối đến thăm khuê phòng người khác chính là anh.Kỳ thật anh không nghĩ tới cô sẽ đột nhiên nhớ ra anh, cũng không biết cô lại đột nhiên hướng anh biểu đạt tình yêu.
Vốn đang nghĩ trước khi cô trở thành của anh, mỗi một buổi tối lại trộm tới là được.Ai có thể đoán được kết cục biến hoá lớn như vậy? Người anh yêu cũng thích anh.
Nguyện ý mỗi buổi tối trộm gặp mặt, sẽ ngoan ngoãn chờ anh đến.--Bất tri bất giác thời gian trôi qua hai tháng, Vô Dược vẫn ban ngày ban mặt đi theo dính ở bên anh, sau đó buổi tối lại trộm gặp mặt.Bất quá kỳ quái chính là thế nhưng còn không có truyền ra việc nam nữ chủ yêu nhau.
Chẳng lẽ cốt truyện lùi lại? Sớm đã nên xuất hiện tại thời điểm Vô Dược đến đây khoảng một tuần.
Nhưng hiện tại đã qua hai tháng, một chút phản ứng đều không có.Tuy nói có khả năng chỉ học tập sẽ bình đạm vô vị một chút, nhưng có anh làm bạn khiến Vô Dược có cảm giác giống như mặc kệ làm cái gì cũng đều giống nhau.
Dù sao không nhàm chán là được, cũng không biết vì sao nhiều thế giới như vậy, tình cảm của cô không những giảm mà ngược lại còn tăng, có lẽ đây là yêu.
Tựa như giống cha mẹ của cô ở trong tinh tế.
Đã yêu nhau mấy trăm năm, còn cả ngày anh anh em em dính với nhau.Cô vẫn như bình thường đi đến nơi học khoá thực tiễn, nhưng thời điểm vừa mới bước vào, đột nhiên nghe được tiếng ồn ào.
Sau đó một chút học sinh có năng lực yếu kém đều chạy ra.Vô Dược tùy tay một vớt một cái, bắt được một nữ sinh đang chạy trốn, sau đó mở miệng hỏi: "Xin lỗi quấy rầy một chút, xin hỏi bên trong đã xảy ra chuyện gì?"Nữ sinh ngẩng đầu nhìn cô một chút, không nghĩ tới thế nhưng là một vị mỹ nhân như vậy, sửng sốt vài cái, sau đó mới phản ứng lại, sau đó mới nói nói: "Bên trong yêu thú cấp thấp không biết vì sao đột nhiên bạo động, năng lực tựa hồ tăng lên nhiều lần, những học sinh có năng lực tương đối kém đều đánh không lại chúng nó, cho nên cũng chỉ có thể rời khỏi nơi này trước, chờ nhà trường ra chỉ thị."Vô Dược buông cô ấy ra, sau đó lễ phép nói tạ: "Được, ta đã biết, cảm ơn cô."Nữ sinh tựa hồ là bình dân sinh ra, chỉ là ngẫu nhiên có thiên phú ma pháp.
Dường như chưa từng nghĩ tới, người trước mắt nhìn như tiểu thư quý tộc rất xuất sắc lại nói lời cảm ơn mình.
Có chút khẩn trương, tựa hồ hai chân cũng không biết phải làm sao bây giờ.
Chỉ có thể đỏ mặt trả lời một câu không cần khách khí, sau đó liền vội vội vàng vàng đi rồi.Vô Dược nhíu mày, đi vào, những người có năng lực ma pháp tương đối lợi hại đang đánh nhau với những yêu thú đó.
Hiện tại cũng không cần tham dự vào nữa, bọn họ tựa hồ đã giải quyết xong.Thời điểm đạo sư thấy Vô Dược tiến vào, vội vàng bảo cô cùng tới hỗ trợ, bọn họ cũng không giết chết những yêu thú đó, chỉ là ngăn cản.
Cho nên vẫn cần hỗ trợ.Vô Dược không cự tuyệt, liền đi qua.
Khi nhìn những yêu thú đó, đột nhiên một con yêu thú giật giật, cách cô khoảng cách hơi gần một chút.Yêu thú kia tựa hồ còn không kịp làm cái gì, liền bị người ngăn cản..