Chữ "Đoạt" này, là lúc ông ta vừa kết đan cùng vài người đi thăm dò nơi ở của một đại năng tu sĩ đã tọa hóa đạt được.
Chỉ là một mảnh vỡ, ông ta nghiên cứu và tập luyện rất lâu mới hiểu rõ, thứ này có thể là một bản tương tự nguyền rủa hoặc là pháp quyết thực hiện nguyện vọng nào đó, lấy chữ làm mệnh lệnh, tinh huyết làm vật dẫn, một khi tu tập thành công, thì nói sao làm vậy, kỷ luật nghiêm minh.
Chẳng qua mỗi lần sử dụng đều sẽ tiêu hao rất nhiều tinh huyết thậm chí có truyền thuyết sẽ giảm bớt tuổi thọ nhất định.
Mỗi lần thi pháp, đều phải cắn nát ngón giữa, lấy tinh huyết làm vật dẫn còn phải hấp thụ rất nhiều pháp lực phụ trợ.
Bởi vì cái giá phải trả quá lớn, cho nên Nhâm Thiên Lý không dễ dàng sử dụng.
Chuông Linh Âm, pháp bảo bản mệnh của ông ta chính là dùng chữ "Đoạt" này mà cướp được từ trong tay người khác, mà người kia bởi vì mất pháp bảo bản mệnh, dẫn tới thần hồn bị phản phệ, trực tiếp bị Nhâm Thiên Lý dùng một lá phù Địa Ngục Vĩnh Hỏa cấp ba đốt sạch sẽ, ngay cả thần hồn cũng không thể chạy thoát.
Từ trước đến giờ, ông ta mới sử dụng chữ "Đoạt" này ba lần, mặc dù mỗi lần dùng nó đều phải bế quan thật lâu mới có thể khôi phục, nhưng nguy hiểm lớn mang đến hồi báo cao, mỗi lần cũng sẽ không để ông ta thất vọng.
Ông ta buộc Lâm Tịch chỉ được dùng pháp bảo bản mệnh, chính là vì dẫn dụ Lâm Tịch dùng pháp bảo chiến đấu với ông ta, để có cơ hội tốt sử dụng chữ "Đoạt" này, nhưng lúc dùng chữ "Đoạt" nhất định phải hết sức tập trung, cùng bên trong mảnh vỡ hoàn toàn ăn khớp, sai một ly đi nghìn dặm, cho nên ông ta mới mở miệng mời Lâm Tịch đơn đả độc đấu, để tránh bị phân tâm.
Hiển nhiên kế sách của ông ta thành công, trước tiên dùng chuông Linh Âm khiến Hồ yêu bị thương đến không có cách nào động đậy, lại dùng chữ "Đoạt" cướp Tạo Hóa Lô vào tay!
Tới đây, mau tới đây!
Đã bao nhiêu năm Nhâm Thiên Lý chưa từng kích động như thế, hai mắt ông ta sung huyết, giống như kẻ điên gắt gao nhìn chằm chằm Ly Hỏa Phần Thiên Tạo Hóa Lô, làm một luyện dược sư lâu năm, không có người nào hiểu được tác dụng kì diệu của pháp bảo này so với ông ta.
Lò luyện đan đẳng cấp càng cao, lúc luyện chế tỉ lệ ra đan càng cao, khả năng thành công cũng cao, hơn nữa rất có thể luyện ra linh đan cấp thiên có Thần văn! Cộng thêm linh quả giúp gia tăng tỉ lệ kết anh trong tiểu bí cảnh, Nhâm Thiên Lý ông ta chính là tu sĩ nguyên anh trẻ tuổi nhất tại Mặc Vân quốc!
Thậm chí có thể sẽ là tu sĩ nguyên anh lợi hại nhất trên toàn bộ Vân Lam đại lục!
Tất cả mọi người gần như lộ ra vẻ kinh ngạc khi nhìn một màn quỷ dị này, Hồ yêu không thể khống chế pháp bảo bản mệnh của mình, ngược lại là Nhâm Thiên Lý bắt đầu khống chế cái bô lớn kia, cái bô lớn giống như chiếc ấm lưu ly di chuyển từng chút một về phía Nhâm Thiên Lý, giờ khắc này tất cả mọi người gần như đều đình chỉ hô hấp.
Cổn Cổn gấp đến độ không được, nhưng đó là pháp bảo bản mệnh của Lâm Tịch, không có bất kỳ liên hệ nào với nó, nó lấy không được, làm sao bây giờ?
Ba Ba cũng cảm giác chuyện lớn không ổn, muốn từ trong bí cảnh ra ngoài góp một chút sức lực giúp chủ nhân.
Cho dù là đi ra ngoài quấy rối, dù sao cũng không thể để lão già vừa nhìn liền biết tâm thuật bất chính kia lấy được cái bô!
"Không cần lo lắng, nhìn ta." Cảm giác được hai sủng vật nôn nóng, Lâm Tịch truyền ý niệm cho bọn chúng.
Nhâm lão tặc, cho rằng lão tử trọng thương liền không có năng lực bảo hộ đồ của mình rồi?
Cho dù là cái bô, cũng tuyệt đối sẽ không tặng không cho ngươi!
Tinh thần đâm!
Lâm Tịch gần như là tụ tập tất cả tinh thần lực, hung hăng đâm tới chỗ Nhâm Thiên Lý.
Mắt thấy cái bô đã sắp đến bên người, Nhâm Thiên Lý mở cờ trong bụng, Tạo Hóa Lô tới tay rồi!
Vừa chuẩn bị hô to một tiếng: "Thu!" Kết quả đột nhiên cảm giác toàn bộ đầu óc giống như bị thứ gì đó hung hăng bổ ra, đau đến mức khiến Nhâm Thiên Lý lộn nhào một cái mới ngã xuống đất, mà chữ "Thu" đã hô ra ngoài lại biến thành tiếng "A" đau đớn kêu to, nhưng vào trong tai Nhâm Kiều Kiều thì là một chữ "Giết" vô cùng thê thảm.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ trong nháy mắt, cái bô lần nữa bay về trong tay Hồ yêu.
Mà Nhâm Kiều Kiều nhìn cha mình không hiểu ra sao ngã trên mặt đất, chưa biết sống chết, chỉ hô một câu giết, lập tức lớn tiếng hô to: "Mọi người cùng nhau xông lên, giết chết hồ ly tinh kia!"
Lâm Tịch vô luận là pháp lực hay tinh thần lực, đều đã hoàn toàn khô kiệt, bởi vì tinh thần hao tổn quá lớn, đầu của nàng cũng nổ tung đau đớn một trận.
Nhìn thấy chỉ có người Hóa Tiên Tông ném ra các loại pháp khí pháp thuật công kích nàng, Lâm Tịch cố nén cơn đau nhức kịch liệt, lạnh lùng nói một câu: "Hóa Tiên Tông nói không giữ lời, mối thù hôm nay ta ghi lại, ngày khác nhất định sẽ diệt Hóa Tiên Tông! Rời khỏi Hóa Tiên, bảo bình an, nói đến đây thôi!"
Sau đó..
Đương nhiên là biến mất không thấy gì nữa rồi!
Nhâm Thiên Lý không hiểu ra sao ngã xuống đất không dậy nổi, Nhâm Kiều Kiều cũng chỉ có thể điều khiển người của Hóa Tiên Tông, nói thật, những người trong Trảm Yêu Minh đang vây xem này, ban đầu vốn là bị Hóa Tiên Tông nửa ép buộc nửa dụ dỗ gia nhập, bây giờ rất nhiều người đều có chút khinh thường Hóa Tiên Tông, lúc ấy liền ngự pháp khí rời đi.
Đoạn Tiểu Lâu trà trộn trong đám người, trái tim cuối cùng cũng buông xuống, cũng may, nàng vẫn bình an.
Nhưng lại có thể thế nào chứ, sau khi biết được Thập Thất là Hồ yêu, toàn bộ trưởng lão trong La Sát Cốc gần như đều dùng các loại hình thức khuyên bảo hắn ta, hắn ta là toàn bộ kỳ vọng của La Sát cốc, không thể phạm bất kỳ sai lầm nào.
Đoạn Tiểu Lâu nắm chặt tay, đúng vậy, hắn ta là Đoạn Tiểu Lâu, nhưng cũng không chỉ là Đoạn Tiểu Lâu!
Tạm biệt, Thập Thất, ngươi hãy bảo trọng!
Đoạn Tiểu Lâu giẫm trên phi kiếm, cũng không quay đầu lại cưỡi gió mà đi.
Được Cổn Cổn đưa vào trong bí cảnh, Lâm Tịch nhìn Phí Lỗ Trì cũng nằm ngay đơ, nhếch miệng cười một tiếng: "Đã nói rồi, ai cũng không được chê cười ai!"
Phí Lỗ Trì lau khóe mắt ẩm ướt: "Ngươi nha đầu này!" Kết quả không nghĩ tới đôi mắt càng lau càng uớt, Huyết Ma Lộc đi tới "Bò..
ò..
Bò..
ò.." Vừa kêu vừa ủi hắn ta hai lần, thế mà giống như là đang an ủi hắn ta, chọc đến Lâm Tịch và Cổn Cổn không thể nén cười, Ba Ba cũng chạy đến bò qua bò lại trên người Lâm Tịch, Lâm Tịch đưa tay kéo nó xuống.
"Ai, sớm biết trên người ngươi thật sự có bí cảnh này, ta sẽ không vội vàng trở về, ngược lại là liên lụy ngươi tới cứu ta." Phí Lỗ Trì có chút ngượng ngùng, lần này hắn ta cũng coi như là tự chui đầu vào lưới.
Lâm Tịch nói: "Ta đã không thể tin được tu sĩ cho nên không dám nói.
Có đôi khi ta cảm giác so với một ít người, vẫn có thể tin bọn chúng hơn."
Lâm Tịch chỉ chính là Cổn Cổn và Ba Ba, hiện tại hai sủng vật cùng Giác Giác (Huyết Ma Lộc) chơi rất vui vẻ, Huyết Ma Lộc không nghĩ tới còn có thể về đây, tự nhiên cũng rất vui vẻ.
Phí Lỗ Trì nói: "Nghĩ như vậy cũng không sai, chẳng qua thành thật mà nói, ngươi và Nhâm Thiên Lý dùng đạo tâm thề cũng không có tác dụng nào, ta biết mình không nên nói như vậy, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, đây chính là sự tàn khốc của giới tu tiên.
Chỉ cần Nhâm Thiên Lý truyền tin tức ta đã chết ra ngoài, chưa được hơn một tháng, chắc chắn người Phí gia ẩn núp ở khắp nơi sẽ bị người ta giết chết sạch sành sanh, hắn ta không cần động thủ."
Trong lòng Lâm Tịch không khỏi căng thẳng, nàng biết trong thời gian ngắn nàng và Phí Lỗ Trì không thể ra ngoài được, chỉ có thể ở trong bí cảnh.
Với tính tình của Nhâm Thiên Lý chắc chắn sẽ lại mở ra Luyện Thần đại trận gì đó.
Phí Lỗ Trì lại nói: "Chưa hẳn, trước kia Nhâm Thiên Lý bày ra Luyện Thần trận, thứ nhất là trong lòng còn có may mắn thừa dịp ngươi không có chuẩn bị muốn khống chế ngươi, nhờ vào đó lấy được tiểu động thiên.
Mà nguyên nhân chủ yếu là hắn ta muốn xác định một chút tiểu động thiên Dạ Hộc rốt cuộc có ở trên người của ngươi hay không.
Hiện tại hắn ta đã xác định, hơn nữa hắn ta biết rõ chỉ cần chúng ta trốn ở trong tiểu động thiên không ra ngoài, cho dù hắn ta luyện hóa mảnh đất này cũng không thể đả thương được chúng ta nửa phần, bởi vì tiểu động thiên là không gian giới chỉ, cho nên mở ra Luyện Thần trận chỉ có thể ngăn cản chúng ta ra ngoài mà thôi.".