"Mời nói lại lần nữa." Lâm Tịch cực kỳ lễ phép.
Cổ Thiên Tí cũng không có nói địa chỉ, mà nói chuyện bên đó của anh ta.
Anh ta nói Thiệu Viễn tuyệt đối là cao thủ tình trường, vừa ra tay liền bắt được trái tim xôn xao của thiếu phụ Tiêu Nhụy kia, sau đó dựa vào tin tức Lâm Tịch cung cấp, bọn họ lại phái người ẩn vào trong biệt thự vào ngày sinh nhật Vu Hiểu Hiểu.
Chẳng những thành công chụp được màn biểu diễn kích tình không thể miêu tả giữa mập mạp và Vu Hiểu Hiểu, vậy mà còn có thu hoạch ngoài ý muốn.
Người chú làm bên ủy ban xây dựng vậy mà cũng đi.
Cuối cùng nên đi đều đi, người lưu lại lòng dạ đều biết rõ sẽ phát sinh chuyện gì.
Trận Thao Thiết nhục yến này cực kỳ lớn, hình ảnh kỳ dị, chiêu thức hoa mỹ, nhân viên tham gia ra sức đều diễn vô tiền khoáng hậu.
Chú ông ta cũng trái ngược với hình ảnh cao lãnh kiệm lời trong TV, đi theo tuyến thân dân, cùng quần chúng nhân dân đánh thành một đoàn.
Cho dù Cổ Thiên Tí lập nghiệp từ hắc đạo, cũng phải nhếch ngón tay lên khen một câu: Người thành phố chịu chơi!
Tất nhiên Cổ Thiên Tí cũng không nói dông dài những chuyện này với Lâm Tịch, một là anh ta biết Lâm Tịch chắc chắn không có kiên nhẫn để nghe, hai là anh ta cũng không muốn nói cho Lâm Tịch nghe, quá bẩn.
Bây giờ thân thể Lâm cha Lâm mẹ được hai mươi Đoạn Cẩm điều trị đều tốt hơn so với rất nhiều người đồng lứa, những loại bệnh phổ biến lúc trẻ không chú ý bảo dưỡng nên trung niên mắc phải đã lặng lẽ rời xa lúc nào không hay.
Lâm cha uống xong hơn ba tháng thuốc, trên cơ bản thân thể đã khôi phục.
Lúc này Lâm Tịch lại nhận được điện thoại của Cổ Thiên Tí.
Không hổ là Đại ca xã hội đen, Cổ Thiên Tí làm việc, so với kế hoạch Lâm Tịch nói ra càng chu đáo hơn, cũng tàn nhẫn hơn.
Vu Hiểu Hiểu ba tấc không nát miệng lưỡi quả thật không phải dùng để trưng cho đẹp, dưới sự "Trợ giúp" của Cổ Thiên Tí, thành công bán ra hơn mười căn hộ, chẳng những có "Ban thưởng" phong phú của Nhậm Nhất Thông, còn có ban thưởng tiền mặt, bây giờ đã thành một trong những người phụ trách trong trung tâm bán cao ốc biệt thự suối nước nóng.
Cô ta dương dương tự đắc cũng không biết, những người mua phòng kia không có một người nào thật sự muốn mua phòng ở, Cổ Thiên Tí cũng tự mình mua hai căn, vậy mà không phải anh ta ra mặt mua.
Bây giờ thời gian Nhậm Nhất Thông trở về nhà càng ngày càng ít, mà Tiêu Nhụy vợ của ông ta cũng liên tiếp ra ngoài đến spa mỹ dung làm tóc.
Thông qua đủ loại con đường, Cổ Thiên Tí nắm giữ tư liệu càng ngày càng nhiều càng ngày càng tỉ mỉ chính xác.
Khi Nhậm Nhất Thông bị Tiêu Nhụy bắt gian tại giường, tức giận mà khởi tố ly hôn, Lâm Tịch đang mang theo cha mẹ rong chơi ở rừng Hồ Dương tại Ngạch Tể Nạp Kỳ, thưởng thức vẻ đẹp đa dạng của cầu Bát Đạo, không biết là ánh mặt trời vàng chói nhuộm rừng Hồ Dương, hay là màu vàng Hồ Dương chiết xạ ra ánh sáng lộng lẫy, từng cây từng cây Hồ Dương màu vàng giống như những đóa hoa vàng óng nở rộ trên sa mạc.
Cảnh sắc như vậy cũng không phải là lần đầu tiên Lâm Tịch nhìn thấy, tại thế giới Lang Vương, cô đã nhiều lần được thưởng thức tài nghệ điêu luyện của thiên nhiên, mỹ lệ yêu kiều.
Đúng là, Lâm Tịch cảm thấy mỹ mãn thở dài, cùng một đám sói chạy trốn đến tận đẩu tận đâu so với cùng cha mẹ mình thảnh thơi du lịch, sao tâm cảnh có thể giống nhau được?
Lão mẹ lần nữa tế ra chiêu bài kéo tay của mình: "Tịch Tịch, chụp cho mẹ ở đây một tấm, nha!"
Lão cha ở bên cạnh cũng khoa tay múa chân: "A! Cũng chụp cho cha một tấm!"
Du khách xung quanh bị hai người già lây nhiễm, cũng nhao nhao tới chụp ảnh, Lâm Tịch im lặng phát hiện, khắp nơi trên đất tất cả đều kéo tay!
Lâm Tịch nhìn cha mẹ của mình, trên thế giới may mắn nhất cũng không phải là vĩnh viễn không xấu hổ, mà là lúc ngươi bị xấu hổ có người cùng ngươi đỡ xấu hổ hơn nữa cảm thấy điều này không xấu hổ chút nào.
Cho dù đi ra bên ngoài, hai người cũng chưa từng trì hoãn hai mươi Đoạn Cẩm, cho nên trèo non lội suối, du hồ ngắm cảnh, một nhà ba người bọn họ mãi mãi cũng là tinh thần sáng láng, rất nhiều người đồng lứa lại dò la bọn họ bảo dưỡng như thế nào, khí sắc tốt như vậy?
Lâm mẹ sẽ kiêu ngạo nhìn Lâm Tịch một chút, lớn tiếng trả lời: "Con gái tôi chính là làm vật phẩm chăm sóc sức khỏe, con gái tôi chính là vật lý trị liệu."
"TV nói, công năng càng nhiều nói đến càng mơ hồ, đều là gạt người!" Lâm Tịch làm mặt quỷ lớn tiếng phá hỏng.
Mùa đông giá rét trốn ở Tam Á phơi nắng tuyệt đối là nhân sinh một chuyện vui lớn.
Vịnh Á Long là nơi thích hợp bơi lội nhất, được xưng có làn nước trong xanh nhất, bãi cát đẹp nhất, ánh nắng dịu nhẹ nhất, nói thế nào lão mẹ cũng không chịu mặc áo tắm, lão cha an vị ở một bên.
Lâm Tịch dứt khoát thuê áo cứu sinh và một chiếc thuyền cứu nạn cỡ lớn, hai bên cắm dù che nắng, cả nhà tránh ở bên trong chậm rãi phiêu đãng ở trên biển.
Cứ như vậy thối nát không chút kiêng kỵ lãng phí sinh mệnh, xin cho ta sa đọa!
Gió biển dịu dàng phất qua, thỉnh thoảng có chim biển phát ra tiếng kêu to, ánh nắng uể oải chiếu vào những người lười biếng như vậy, đúng là một buổi chiều dễ chịu!
Lúc xuân về hoa nở, Tiêu Nhụy phân đi hơn phân nửa gia sản của Nhậm Nhất Thông mang theo "Tiểu bạch kiểm" của cô ta ly hôn.
Nhưng chưa tới mấy ngày liền bị người ta chém trọng thương, "Tiểu bạch kiểm" cũng không thể may mắn thoát khỏi, nghe nói mặt bị chém nát bươm.
Lâm Tịch hỏi: "Là Nhậm Nhất Thông làm sao?"
"Không, là Vu Hiểu Hiểu.
Vu Hiểu Hiểu oán hận Tiêu Nhụy mang đi hơn nửa tài sản của Nhậm Nhất Thông, càng cáu giận Thiệu Viễn vậy mà lại lựa chọn người phụ nữ như vậy, nhất là..
Người này đã từng hung hăng nhục nhã cô ta, mà nguyên nhân chủ yếu khiến cô ta hận Thiệu Viễn nhất, đó là anh ta đã hủy tình cảm thuần khiết nhất trong lòng mình." Giọng nói Cổ Thiên Tí mang theo trào phúng trả lời.
Loại phụ nữ đó, hiểu được cái gì là tình cảm?
Anh ta nhớ tới khuôn mặt quật cường và nụ cười xán lạn trong trí nhớ, trong lòng có chút bi thương không cách nào nói rõ.
Đã bao nhiêu năm, anh ta giãy dụa sống sót từ trong vụ tai nạn kia, đã bao nhiêu năm, anh ta từ trong vũng bùn đi về phía con đường bằng phẳng.
Tất cả những thứ này, đều là ngươi đang giúp ta sao?
Lâm Tịch cũng không biết cảm xúc của người bên kia, hỏi: "Tiếp theo thì sao?"
"Ha ha." Cổ Thiên Tí trầm thấp cười: "Những người mua nhà dự bán kia, cũng nên đi xem một chút nơi ở tại suối nước nóng sinh thái tương lai của bọn họ."
Tiếp theo tự nhiên là các loại gà bay chó chạy, bày cục suốt một năm sao có thể dễ dàng tránh thoát.
Khu sinh thái nổi danh nào đó dưới tình huống không được cục quy hoạch phê duyệt không có bất kỳ thủ tục liên quan gì, nhưng lại sắp làm xong rồi, hơn nữa nhà đầu tư công bố giai đoạn hai của dự án đã đưa vào chương trình nghị sự.
Lúc này lại gặp phải sếp mới nhận chức, vừa mới tới liền tiếp nhận cục diện rối rắm.
Này còn gì nữa, tra, nhất định phải tra!
Cục quy hoạch tự nhiên là đứng mũi chịu sào.
Cục trưởng cục quy hoạch nghiêm chỉnh tuyên bố: "Chúng tôi căn bản không có nhận được bất kỳ đơn xin phép khai phát liên quan tới mảnh núi hoang kia, cục quy hoạch cũng không có hạ xuống bất kỳ giấy thông báo, giấy đề nghị quy hoạch cứ điểm quan trọng gì cả, hoàn toàn là không tuân theo thao tác."
Cái nồi này cục quy hoạch không chịu cõng, đem bóng đá sang ủy ban cải cách và phát triển, ủy ban cải cách và phát triển càng vô tội, lão tử căn bản không biết việc này có được hay không? Lại đá về cho cục quy hoạch.
Tiếp theo, ủy ban kế hoạch, ủy ban xây dựng, cục đất đai, rút ra củ cải mang theo bùn, tất cả các ngành liên quan đều bị lãnh đạo mới răn dạy.
Dạng chấn động lớn này, tự nhiên ảnh hưởng rất rộng, những chủ sở hữu đã giao tiền dự chi và chủ xí nghiệp đều nhao nhao yêu cầu rút tiền và bồi thường, khiến cho Nhậm Nhất Thông sứt đầu mẻ trán.
Sau đó tiểu tình nhân của Nhậm Nhất Thông nổi lên mặt nước, chẳng những cắm sừng vợ người ta, vậy mà còn mua chuộc giết người.
Chẳng những mua chuộc giết người, lại còn ở bên trong trụ sở giới thiệu người ta cùng nhau bán dâm.
Lúc này, người chú làm bên ủy ban xây dựng cũng đã luống cuống.
Ông ta chạy khắp nơi, còn chưa kịp thấy hiệu quả, trên mạng đột nhiên tuôn ra một bê bối động trời..