Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên


Phẫu thuật thay thận sẽ tiến hành vào hai ngày sau, người Quý gia cảm thấy giờ phút này Lâm Tịch đã thành cá nằm trên thớt.

Vào biệt thự này, cô có mọc cánh cũng khó thoát, hoàn toàn chẳng kiêng dè, ở trước mặt cô bàn bạc phải làm gì vào bước kế tiếp.

Để bảo đảm chắc chắn, trước khi phẫu thuật bọn họ vẫn phải kiểm tra một chút nước tiểu, chức năng gan thận vân vân.

Bọn họ sẽ không quan tâm người cho thận này, chủ yếu là sợ thân thể Lâm Tịch có vấn đề gì sẽ nguy hại đến Quý tiểu thư.

Chuyện cho tới bây giờ, Vương gia đã coi như là bán nguồn thận sống cho Quý Viễn Đạt với giá cao, Quý gia cũng sẽ không giống bên trong cốt truyện đem người ủy thác tháo ra thất linh bát lạc, nhưng chắc chắn sẽ bị giết chết sau đó trực tiếp hiến cho bệnh viện.

Trên thế giới này, rất nhiều thời điểm đều có thể dùng tiền tài để khiến toàn bộ việc phạm pháp trở nên hợp pháp.

Chẳng qua Lâm Tịch sẽ không để bọn họ rút máu và nghiệm nước tiểu trên cơ thể mình, đối đãi với mình như một vật chết không có tôn nghiêm.

Cho nên khi cảnh sát phô thiên cái địa vây quanh biệt thự này, lúc cánh cửa căn phòng tạm thời dùng để giải phẫu bị mở ra từ bên ngoài, bác sĩ và tiểu đồng bạn ở bên trong đang rửa tay, mài dao soàn soạt chuẩn bị ra tay với cô đều sợ ngây người.

Canh thời gian vừa vặn.

Lâm Tịch liếc mắt một cái liền nhận ra Biên Phong trong đám người, cô đã từng nhìn thấy hình anh ta tại nhà dì Lý.

Đương nhiên Lâm Tịch cũng nhìn thấy hai nữ cảnh sát bên cạnh Biên Phong.

Ừm, cũng không tệ lắm, độ thiện cảm của cô đối với Biên Phong tăng thêm mười phần trăm
Lâm Tịch ngây như phỗng nhìn một phòng toàn người, trên tivi doanh nhân Quý Viễn Đạt nhìn phong độ ngời ngời, tuấn dật nho nhã, bây giờ hoảng sợ như chó nhà có tang, bóc đi lớp áo khoác tiền tài hoa lệ, ông ta cũng chỉ là một người trung niên bình thường mà thôi.

Cho dù ngươi có tiền, bây giờ nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, sự thật đều ở đây, xem ngươi ngụy biện thoát tội như thế nào?
Chẳng qua thấy Biên Phong cũng không có dẫn số lượng lớn phóng viên như lời cô nói, Lâm Tịch hơi bất mãn, nhưng ngẫm lại cũng thế, người ta dựa vào cái gì tin tưởng cô?
Có thể né qua mạng lưới quan hệ của Quý Viễn Đạt nhanh chóng triệu tập nhiều cảnh lực như vậy, đã coi như rất cho cô mặt mũi.

Một khi Biên Phong gióng trống khua chiêng như thế, kết quả lại không thu hoạch được gì, làm ra sự kiện ô long như thế tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến con đường thăng chức của anh ta.

Lâm Tịch được hai nữ cảnh sát chiếu cố, mặc quần áo tử tế rồi mang đến cục cảnh sát hỗ trợ điều tra.

Trước đó đã bắt chuyện với Biên Phong, trong quá trình tra hỏi, Lâm Tịch cũng tận lực làm bộ ngây thơ vô tri, giống một đứa bé đáng thương bị lừa bán từ nhỏ.

Biết được đứa bé đáng thương này đã phải gánh chịu rất nhiều tai nạn, lớn lên trong cảnh bữa đói bữa no, Lâm Tịch lại triển lãm một chút vết thương cũ trên chân và tàn tật trên ngón tay, hai nữ cảnh sát vẫn luôn bồi bạn cô đều rơi nước mắt, trực tiếp mắng bọn buôn người này thật sự ghê tởm.

Lâm Tịch nói cô hoàn toàn không nhớ được bất kỳ tin tức gì của mình, chỉ biết năm nay mình mười sáu tuổi.

Chúng nhân viên cảnh sát thổn thức ghi chép lại tư liệu của cô, cố gắng tìm kiếm cha mẹ cô trong cơ sở dữ liệu, đồng thời quyết định trực tiếp cấp cho cô hộ khẩu thường trú tại thành phố, cũng không thể vẫn luôn không có hộ khẩu như vậy.

Hộ khẩu tạm thời rơi vào trong nhà Biên Phong, qua hơn nửa tháng, Lâm Tịch cuối cùng lấy được thẻ căn cước thuộc về chính mình, bởi vì không tên không họ, Lâm Tịch trực tiếp tiếp tục sử dụng tên thế giới trước, tiếp tục gọi là Khúc U U.

Đối với vụ án đầu cơ trục lợi khí quan cơ thể người, bởi vì dính đến doanh nhân nổi danh hơn nữa doanh nhân này lại thích làm từ thiện, ở trong nước đều là nhà từ thiện rất nổi danh, thế là bản án vẫn chưa được xét xử công khai.

Quý Viễn Đạt mời luật sư cực kỳ lợi hại, đem Quý Viễn Đạt tách ra sạch sẽ, hỏi gì cũng không biết.

Nói ngắn gọn chính là quá thương con, vẫn chưa cẩn thận hỏi thăm nơi phát ra nguồn thận sống, đương nhiên cũng không biết người cho có phải tự nguyện và số tuổi người cho đã tròn mười tám tuổi hay không.

Tóm lại chính là, Quý Viễn Đạt chẳng qua là người cha đáng thương một lòng cứu tính mạng con gái mà bị bọn buôn bán khí quan lòng dạ hiểm độc sử dụng, ông ta thậm chí cũng không biết đến tột cùng là ai đem người cho này bán cho mình.

Không sợ trăm ngàn chỗ hở, không ai truy đến cùng là được.

Tư pháp chơi tốt, chính là cọng rơm cứu mạng.

Ở một mức độ nào đó, pháp luật là trò chơi của những kẻ quyền lực.

Thứ dân phạm pháp tội như thứ dân, Vương tử phạm pháp cơ bản đều là hiểu lầm.

Bởi vậy Quý Viễn Đạt bị phán tù có thời hạn hai năm, hoãn chấp hành hai năm, tạ lỗi với người bị hại, cũng bồi thường các loại phí tổn cho nạn nhân tổng cộng tám mươi bảy vạn.

Những nhân viên liên quan đến vụ án cũng đều bị đem ra công lý, đương nhiên bao gồm bác sĩ Đồng Duệ, phó trưởng khoa tiết niệu bệnh viện XX, nên bệnh viện tự nhiên cũng bị liên luỵ với mức độ nhất định.

Đương nhiên Quý Viễn Đạt không thể khai ra người bán khí quan, bằng không ông ta sẽ không vô tội như vậy.

Lâm Tịch cũng không truy cứu quá nhiều, đây chính là kết quả cô muốn, tạm thời còn không thể để người Vương gia liên luỵ vào, về phần nhà từ thiện lớn Quý Viễn Đạt nha, khóe môi Lâm Tịch kéo ra một nụ cười quỷ dị, hi vọng sau những chuyện kế tiếp, ông ta cũng có thể bình yên thoát thân như thế.

Lâm Tịch bị Biên Phong lải nhải sắp điên rồi, cảm thấy chú cảnh sát một mặt nghiêm túc này thật đúng là rất có tiềm chất Đường Tăng, mỗi ngày nhắc đi nhắc đi muốn cô và dì Lý ở cùng một chỗ, đã ở trên hộ khẩu nhà anh ta, xem như anh ta là người giám hộ blabla.

Còn muốn Lâm Tịch phải đi học, tìm về những năm tháng hoang phế kia.

Phiền đến Lâm Tịch không có cách, đành phải nói mình đã tự học đến chương trình học năm lớp sáu tiểu học, sẽ lập tức tốt nghiệp tiểu học.

Sau đó thẹn quá thành giận nói, cô không thích ứng bầu không khí ở trường học, cô sẽ tự ti, nếu như Biên Phong dám lại éo buộc cô, liền rời nhà trốn đi.

Dì Lý níu lấy lỗ tai Biên Phong ném anh ta ra ngoài.

Lâm Tịch le lưỡi nhăn mặt với anh ta qua khe cửa.

Thừa dịp vụ án buôn bán khí quan phi pháp vẫn chưa kết thúc, Quý Viễn Đạt còn bị giam giữ, Lâm Tịch, người cực kỳ có tiềm chất làm đạo tặc, đã lẻn vào nhà Quý Viễn Đạt vào một buổi tối nào đó.

Cho người trung gian năm trăm vạn thêm một căn nhà, trong khi khổ chủ là cô cuối cùng thế mà chỉ bồi thường tám mươi bảy vạn là như thế nào? Mặc dù đúng là số tiền cô được bồi thường đã vượt qua phạm trù bình thường hơn gấp mười lần, nhưng cái giá phải trả là cô không khởi tố.

Sổ sách ngầm của Quý Viễn Đạt, còn có một ít chứng cứ hối lộ người khác, Lâm Tịch thậm chí còn phát hiện một ít chứng cứ từ thiện giả kiếm lời thật, kẻ có tiền thực biết chơi!
Gần như quét sạch toàn bộ tiền mặt và đồ vật có thể biến thành tiền mặt của Quý gia, Lâm Tịch mới hài lòng rời đi.

Tin tưởng kế tiếp Quý đại thổ hào sẽ bị một loạt kiện cáo khiến cho sứt đầu mẻ trán, không rảnh quan tâm chuyện khác.

Mà xem như Biên Phong nắm giữ những chứng cớ kia, vốn là hóa thân của chính nghĩa, đại diện Đường Tăng, kế tiếp cũng sẽ bề bộn nhiều việc, không có thời gian lại lải nhải với cô.

Nói với dì Lý cô muốn đi ra ngoài làm công, dì Lý ngược lại đối với cô vẫn luôn rất yên tâm, dặn dò Lâm Tịch phải cẩn thận mọi việc, có rảnh liền trở lại thăm dì ấy một chút.

Căn nhà kia của Vương gia đã sớm người đi nhà trống, chủ nhà mới nói mua lại căn nhà này được gần hai tháng, chủ hộ cũ quả thật là họ Vương, đi rất vội vàng, hầu như thứ gì cũng không mang theo.

Chẳng qua những thứ chủ nhà cũ lưu lại, đều bị bọn họ tặng người ta hoặc là bán mất.

Lâm Tịch rất đau lòng, lão tử vất vả mua về nhiều quần áo như vậy!
Nhìn mấy chấm xanh lá thuộc về người Vương gia phía trên máy định vị, Lâm Tịch mỉm cười đặt vé máy bay đi thành phố HY.

Bọn buôn người yêu dấu, Nữ Vương Đại Nhân của các ngươi tới rồi!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui