An Ngưng Tuyết xưa nay không biết, người cổ đại thế mà lại có thể nghĩ ra nhiều kiểu tra tấn như vậy.
Tên biến thái hành hình nói cho nàng ta biết, bộ hình pháp này tên là >.
Chính là dùng một loại bàn chải sắt được chế tạo đặc biệt, đem nàng ta rửa sạch sẽ giống như nguyên liệu nấu ăn.
Bàn chải sắt đó!
Cũng không có tổn thương gì ghê gớm, nhưng hầu như làn da toàn thân đều chảy máu, An Ngưng Tuyết đau đến không nhịn nổi, cầu xin bọn hắn, uy hiếp, lợi dụ, toàn bộ đều vô dụng.
Bởi vì Lâm Tịch mệnh lệnh không được nhắc đến việc toàn bộ người An gia đều đã bị tống giam, An Ngưng Tuyết còn lưu hi vọng, nàng ta hung dữ chửi mắng những ngục tốt kia, đợi đến khi nàng ta ra ngoài, nàng ta sẽ không bỏ qua bất kỳ người nào đã từng tổn thương nàng ta.
An Ngưng Tuyết cho rằng dạng hình phạt này đã quá mức rồi, không ngờ ý nghĩa chân chính của mỹ nhân yến còn đằng sau.
Bọn họ thế mà dùng nước muối rửa sạch giúp nàng ta!
An Ngưng Tuyết đau đến chết đi sống lại, giống như thú bông rách nát bị ném trên mặt đất, trước khi đi ngục tốt còn cười tủm tỉm mà nói, ngày mai tiếp tục làm món ăn này, trước tiên dùng nước muối rửa sạch, kế tiếp dùng hành gừng tỏi trộn với mật ong ướp gia vị, như vậy sẽ càng muốn ăn, ngửi được hương vị thơm như vậy, toàn bộ chuột, rệp, gián.
.
Trong ngục giam đều sẽ nghe tiếng mà tới, đến dùng bữa > này.
An Ngưng Tuyết đã muốn điên rồi, nghĩ đến ngày mai phải đối mặt những cực hình kia liền không rét mà run.
Không được, thật sự không thể ở lại thế giới này, nhất định phải rời đi.
Nàng ta trực tiếp ra lệnh cho hệ thống đoạt bảo: "Dẫn ta đi, bây giờ, ngay lập tức!"
Nhưng hệ thống vừa nghĩ tới chính mình phải vận dụng hai thứ kia đã cảm thấy so với giết mình còn khó chịu hơn.
Bây giờ năng lượng còn lại của nó đã ít đến đáng thương, nó ngược lại có thể giúp chữa trị thân thể An Ngưng Tuyết một chút, để nàng ta không thống khổ như vậy, nhưng như vậy năng lượng sẽ hoàn toàn khô kiệt, khiến nó nửa bước khó đi, muốn làm bất cứ chuyện gì, đều chỉ có thể cắn nuốt hai bảo bối kia trước.
Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là, An Ngưng Tuyết đã xong.
Đi theo nàng ta còn có tiền đồ sao?
Nó còn phải tiếp tục hao phí năng lượng ở trên thân người này sao? Nữ nhân này vẫn có chút thông minh và vài thủ đoạn nhỏ, nhưng lại khuyết thiếu cái nhìn đại cục, càng không có năng lực ứng biến kẻ địch.
So sánh với nhau, nàng ta rõ ràng không bằng Lãnh Ký Du bình thường trầm mặc ít nói nhưng thời khắc mấu chốt lại ngôn từ sắc bén, đầu óc linh hoạt.
Lúc Lâm Tịch tiến vào, hệ thống lập tức cảm thấy, linh hồn của người này cường đại hơn người bình thường, có lẽ.
.
Hai mắt nó tỏa sáng, nữ nhân này là Hoàng hậu dưỡng dục Thái tử, nhà ngoại lại quyền thế ngập trời, nếu khóa nàng lại chắc hẳn có thể lấy được rất nhiều năng lượng, huống hồ bản thân mục tiêu ký chủ mới này đã mạnh hơn nguyên ký chủ gấp trăm lần rồi!
Lâm Tịch muốn ngục tốt dùng hình cho An Ngưng Tuyết lại ngăn cách nàng ta liên hệ với người nhà, chính là muốn hao hết năng lượng cuối cùng của hệ thống, để nó không thể không từ bỏ An Ngưng Tuyết, bởi vậy thời điểm nàng tiến vào mặc dù đang nói chuyện với An Ngưng Tuyết, trên thực tế tinh thần lực vẫn luôn gắt gao khóa chặt xung quanh An Ngưng Tuyết, một khi phát hiện linh lực dao động liền trực tiếp dùng lỗ đen nuốt hết.
Nàng cũng không nghĩ tới hệ thống đoạt bảo này thế mà coi trọng nàng.
An Ngưng Tuyết đã không có tâm tình để ý tới Lâm Tịch, những cổ nhân này đều quá đáng sợ, nàng ta không muốn tiếp tục ở lại đây.
Trong lòng An Ngưng Tuyết điên cuồng kêu to: "Hệ thống, dẫn ta đi, cầu xin ngươi, dẫn ta đi!"
Mà bên này Lâm Tịch rõ ràng cảm giác được có năng lượng dao động dần dần rời khỏi thân thể từ trên đỉnh đầu An Ngưng Tuyết, Lâm Tịch tâm niệm vừa động, đoàn đồ vật kia trực tiếp bị thu vào trong không gian.
Bên này An Ngưng Tuyết hoàn toàn không có dấu hiệu linh lực tràn ra, lúc này Lâm Tịch mới thở dài ra một hơi, hóa ra, tước đoạt một cái hệ thống lại đơn giản như vậy!
Lâm Tịch vận dụng tinh thần lực tiến vào lỗ đen, cảm thấy đoàn năng lượng kia đang giẫy giụa muốn thoát khỏi khống chế của lỗ đen, chỉ sợ con hàng này phải thất vọng, lỗ đen của nàng ngay cả A Lê đều nói tuyệt đối là một thứ tốt, dù sao chỉ cần không phải vật sống ký kết khế ước chủ tớ cùng với nàng đi vào, sẽ chính là một người chết, để hai chúng nó tự chơi với nhau đi.
Biết chắc chắn hệ thống này đã bị mình thu thập rồi, sau này không cần lo lắng nữa, Lâm Tịch mới có thời gian quan sát An Ngưng Tuyết.
Sau khi Hệ thống thoát ly, những bàn tay vàng được hệ thống đoạt bảo tặng đều biến mất không thấy gì nữa, An Ngưng Tuyết khôi phục hình dạng vốn có.
Đây mới thật sự là An Ngưng Tuyết, chỉ có thể coi là một tiểu giai nhân thanh tú, những thứ như mắt sáng long lanh, khí chất linh động xuất trần đều biến mất.
An Ngưng Tuyết kêu hệ thống hồi lâu, lại hoàn toàn không đạt được bất kỳ lời đáp lại nào của nó, không khỏi vô cùng sợ hãi, hệ thống xảy ra chuyện gì? Vì sao không trả lời nàng ta?
Hệ thống là chỗ dựa lớn nhất của nàng ta, nếu không có hệ thống.
.
Nàng ta bị vây ở vị diện cổ đại cực kỳ độc ác này, hơn nữa còn lấy thân phận một tù nhân.
An Ngưng Tuyết rùng mình, bây giờ nàng ta thậm chí hi vọng tất cả những điều này chỉ là một giấc mộng.
Nàng ta thà rằng tỉnh mộng, vẫn là chính mình nghèo rớt mồng tơi ban đầu.
"Có phải rất sợ hãi hay không? Hệ thống đoạt bảo của ngươi dường như từ bỏ ngươi rồi!" Lâm Tịch ngồi xổm xuống, giọng nói nhu hòa mà thân thiết.
Nhưng một câu nói kia, ở trong tai An Ngưng Tuyết, đâu chỉ là một tiếng sét, nó nổ vang khiến tóc gáy toàn thân nàng ta đều dựng lên.
Nàng ta run lên cầm cập, gian nan co lại vào trong góc tường: "Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai? Sao ngươi lại biết hệ thống đoạt bảo?"
"Ta là Lãnh Ký Du, biểu muội thân ái của ngươi lúc trước, mà bây giờ ngươi nhất định phải gọi ta bằng một tiếng Thái hậu nương nương.
"
"Ngươi biết không, đoạn thời gian trước ta có một giấc mộng, trong mộng, ngươi là một cô hồn dã quỷ tới từ dị thế chiếm cứ thân thể biểu tỷ ta, lợi dụng tiến cung thăm ta để quyến rũ Sở Dịch trong ngự hoa viên, xúi giục Sở Dịch không lập hậu, khiến hai nhà Trình, Lãnh tự giết lẫn nhau, còn ngươi thì lặng lẽ trốn ở đằng sau ta, nhìn ta vì ngươi xung phong đi đầu, che chắn toàn bộ mưa bom bão đạn, các ngươi thành công, giết chết cả nhà của ta.
"
An Ngưng Tuyết nghe được tê cả da đầu, những chuyện này nàng ta đã trải qua nửa đoạn trước, Lãnh Ký Du nói không sai chút nào.
"Mọi việc cũng không nên làm quá mức, phàm là ngươi chịu thả cho người khác một chút đường sống, ta cũng sẽ không hàm oan bi phẫn mà chết, lại bởi vì cỗ oán niệm cường đại này mà sống lại, có lẽ đây gọi là làm "Thiên lý sáng tỏ, báo ứng xác đáng" đi.
"
Lâm Tịch nói cười ríu rít, nói không có chút khói lửa nào: "Món > này chính là ngươi thiết kế ban thưởng cho ta, cho nên hiện tại ta trả lại cho ngươi hưởng dụng, mà cả nhà của ngươi, chúng ta cũng đều sẽ "Chiêu đãi thật tốt".
"
An Ngưng Tuyết ngây ra như phỗng, hóa ra chẳng những tồn tại loại vật như hệ thống này, ngay cả loại chuyện trùng sinh cũng là thật!
Chỉ tiếc nàng ta một đường quá thông thuận, cho rằng có hệ thống bên người nên cũng không để ai vào mắt, thật sự không nghĩ đến ở ngay bên cạnh nàng ta, thế mà ẩn giấu một oan hồn bị nàng ta lấy mạng từ kiếp trước!
An Ngưng Tuyết đã hoàn toàn tin tưởng lời của Lâm Tịch, nguyên nhân lớn nhất chính là hiện tại nàng ta cảm giác được đột nhiên có một khối địa phương rỗng tuếch trong đầu mình, hệ thống quả nhiên biến mất.
"Ngươi nói, dù sao cũng là chuyện trong mộng, không thể làm chính xác được, bây giờ nhà các ngươi chính là gia tộc đệ nhất đương triều, những chuyện kia đều không có xảy ra! Ngươi tha thứ ta, biểu muội, trước kia đều là ta hồ đồ, ngươi tha thứ ta có được hay không? Ta sẽ thay đổi triệt để, ta sẽ làm người một lần nữa, ngươi tha thứ ta, bỏ qua cho ta, có được hay không?"
An Ngưng Tuyết nằm trên đất, không ngừng dập đầu về phía Lâm Tịch, trong miệng nói năng lộn xộn cầu xin, cũng không còn phong thái như hoa sen, lạnh nhạt vô cầu như lúc trước.
"Khi ta nói những lời này với ngươi, ngươi nên biết đây là chuyện không thể nào.
"
Lâm Tịch làm một tư thế như súng ngắn chỉ vào đầu An Ngưng Tuyết: "Ngươi biết quá nhiều, piu!"
Lâm Tịch chậm rãi đi ra khỏi nhà tù, phân phó nói: "Không có lệnh của ta, nếu nàng ta chết rồi, các ngươi liền đưa đầu tới gặp, nếu nàng ta tốt hơn, cũng đưa đầu tới gặp!".