Mạc Tử Hoa sau khi thoát khỏi nanh vuốt của Hạ Từ Vũ thì lại gặp tên Hạ Từ Lâm.
Cứ ngỡ hắn sẽ chính trực, quân tử nhưng ai ngờ lại suốt ngày nhân lúc cậu ngủ mà ăn đậu hủ của cậu.
Tử Hoa quay lại vị trí trợ lý của mình, cả ngày chẳng có gì làm.
Hạ Từ Lâm thương chẳng bắt cậu làm gì nặng cả.
Việc nặng nhất cậu từng làm là đấm lưng bóp vai cho hắn.
“Nay tan sớm đi mua đồ, tối nay có tiệc và em phải đi cùng tôi”
“Tiệc gì thế?”
“Kỉ niệm 80 năm thành lập Hoàn Gia, tôi có gửi cho em một số tài liệu về Hoàn Cẩm Nam, học thuộc đi”
“Vâng” Cậu không phải phụ nữ nên quần áo không cần cầu kì, chỉ cần một bộ vest trắng là được.
Chỉ có Hạ Từ Lâm cầu kì quá thôi, có mỗi cái cà vạt mà chọn tới chọn lui.
Cậu thấy cái nào cũng giống cái nào mà.
Thế rồi hắn cũng lấy hết toàn bộ, đúng là người có tiền nó khác.
Bộ đồ cậu mua cũng là nam nhân này bỏ tiền, dù sao kiểu gì sau này tiền cũng về tay cậu, dâng hiến sớm cũng không tồi.
Mặc kệ cậu có từ chối khóc nháo như nào thì Hạ Từ Lâm vẫn bắt cậu phải trang điểm.
Vì là trợ lý, cậu sẽ phải đi giao tiếp rất nhiều, tuyệt đối không để có sơ xuất gì xảy ra.
Khuôn mặt cũng rất quan trọng.
Xinh đẹp thì việc ký hợp đồng sẽ dễ dàng hơn, với cả bây giờ hắn cần sự ủng hộ từ Hoàn Cẩm Nam mới có thể lấy mảnh đất ở phía Tây được.
Tử Hoa không dám đụng vào mặt vì sợ trôi đi lớp trang điểm.
Cậu thì cũng chỉ trang điểm nhẹ thôi, chứ thân là nam nhi sao lại có thể trang điểm đậm được, dù cậu có nằm dưới thì như vậy cũng không được.
“Đi thôi không muộn”
“Vâng” Mạc Tử Hoa ước gì mấy cái này cậu không phải tham gia.
Tử Hoa đi theo Hạ Từ Lâm vào tiệc.
Có nhiều người đang nhìn chằm chằm vào cậu làm Tử Hoa không dám ngẩng đầu lên.
“Là trợ lý của tôi thì phải luôn ngẩng đầu lên mà ngước nhìn họ”
“Vâng” Mạc Tử Hoa bên ngoài tỏ ra là mình ổn nhưng thật sự là cậu đang rất hoảng.
Tử Hoa chấn an bản thân rồi như cái đuôi nhỏ bám theo Hạ Từ Lâm.
Tới lúc hắn đi vệ sinh cậu cũng bám theo nữa.
Hạ Từ Lâm bất lực với cậu thiếu niên ngốc nghếch trước mặt.
Rõ ràng hồ sơ ghi là học rất tốt lại còn thông minh, sao bây giờ đến kĩ năng giao tiếp cơ bản cũng không có vậy.
“Cứ ra ăn gì đó đi” Mạc Tử Hoa suy nghĩ gì rồi cũng gật đầu.
Cậu vừa ăn bánh vừa trầm tư suy nghĩ.
“Bạch Kim, tổng hợp độ hảo cảm với hắc hoá của nam chính đi”
[Độ hảo cảm của Hạ Từ Vũ: 60
Độ hắc hoá của Hạ Từ Vũ: 70
Độ hảo cảm của Hạ Từ Lâm:60
Độ hắc hoá của Hạ Từ Lâm: 30
Độ hảo cảm của Bác Nhã: 40
Độ hắc hoá của Bác Nhã: 10
Độ hảo cảm của Sát Địch Giả: 50
Độ hắc hoá của Sát Địch Giả: 20
Độ hảo cảm của Hoàn Cẩm Nam: 5
Độ hắc hoá của Hoàn Cẩm Nam : 0]
“Bánh này ngon quá” Tử Hoa nhìn ngó xung quanh thấy không có ai lại gần thì mới nhanh tay cầm mấy cái bánh đi kiếm Hạ Từ Lâm.
“Hạ Tổng ăn bánh đi, ngon lắm” Hạ Từ Lâm cười xoa đầu cậu rồi ăn mấy cái bánh mà cậu đưa, đúng là ngon thật.
Thấy Hạ Từ Lâm rời đi thì cậu cũng nhanh chóng nhét hai bánh còn lại vào miệng rồi đi theo.
[Độ hảo cảm của Hoàn Cẩm Nam : 10]
Cậu ngó xung quanh đâu có thấy ai mà độ hảo cảm lại tăng được chứ, vô lý thật đấy.
“Vinh hạnh của tôi khi Hạ tổng hôm nay đến tham gia”
[Ting!
Phát hiện nam chính Hoàn Cẩm Nam
Tuổi: 31
Tình trạng: đã kết hôn
Sở thích : …..]
Tử Hoa lén lút ngẩng lên nhìn, vô tình ánh mắt cậu lại chạm phải ánh mắt mang theo ý cười của hắn, mẹ nó, nhìn như tên biến thái vậy.
Bên cạnh Hoàn Cẩm Nam còn có người phụ nữ cả người toát ra sự kiêu sa, quyền lực, khác với sự quyến rũ và trong sáng.
Vẻ đẹp tinh tế, nhẹ nhàng nhưng lại không kém phần quyền quý của một tiểu thư gia giáo trong gia đình có điều kiện.
“Thì ra đây là Hoàn phu nhân, nghe danh đã lâu nay mới được gặp, quả thật xinh đẹp như lời đồn”
“Hạ Tổng quá khen rồi” Tử Hoa lén lút sau lưng Hạ Từ Lâm như cô vợ nhỏ bị chồng bắt tại trận cảnh ngoại tình.
“Không biết vị đằng sau Hạ tổng đây là ai nhỉ?”
“Trợ lý mới, Mạc Tử Hoa nhị thiếu gia của Mạc Gia” Hoàn Cẩm Nam à một tiếng rồi cũng không có ở lại nói chuyện lâu, hắn là chủ bữa tiệc nên phải đi tiếp rất nhiều người.
“Hạ tổng, Hoàn phu nhân xinh đẹp thật đó”
“Thích sao?”
“Rất thích, cả người đều toát ra mùi tiền” Hạ Từ Lâm sủng nịnh ôm lấy eo Tử Hoa, không màn đến mấy người xung quanh mà cúi xuống hôn lấy môi cậu.
Tử Hoa bị hôn làm ngượng ngùng chui vào trong lồng ngực của hắn, hai người ở góc khuất nên cũng không có ai thấy được cảnh vừa nãy, thật ra cũng không hẳn là không có ai thấy.
[Độ hảo cảm của Hoàn Cẩm Nam: 20
Độ hắc hoá của Hoàn Cẩm Nam: 20]
Thân là trợ lý nên Hạ Từ Lâm ở đâu thì Mạc Tử Hoa ở đấy.
Hạ Từ Lâm cũng không yên tâm khi để cậu một mình, ai bảo hắn có trợ lý ngốc nghếch làm gì.
Nhưng làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, Hạ Từ Lâm bị người kéo qua kéo lại, uống rượu liên tục khiến hắn hai má đã hơi ửng đỏ.
Tử Hoa thấy tình hình không ổn thì liền đứng ra thay Hạ Từ Lâm uống rượu, vị chẳng ngon chút nào nhưng với sự hỗ trợ của hệ thống nên cậu vẫn có thể giữ cho mình tỉnh táo.
“Chúc quý vị một buổi tối vui vẻ, bây giờ thì Hoàn tổng có đôi lời muốn nói”
Mạc Tử Hoa làm gì rảnh để nghe mấy tên thương nhân nói lảm nhảm, cậu chỉ chú ý ăn thật nhiều để lót dạ tí còn phải uống rượu thay cho tên Hạ Từ Lâm kia nữa.
Hắn tửu lượng tốt như vậy rồi nhưng uống nhiều cũng sẽ say thôi.
Mạc Tử Hoa cứ cảm nhận được có ánh mắt nóng rực đang nhìn chằm chằm cậu thì phải nhưng lúc cậu quay ra thì lại không có ai, kì lạ thật.
Có mấy tên ngầm ý muốn cậu nhưng lại Hạ Từ Lâm nhìn nên sợ quá bỏ đi.
Muốn ăn nhưng lại nhát gan, đúng là không có bản lĩnh mà.
Hoàn Cẩm Nam trên tay cầm ly rượu đi đến, ánh mắt rõ ràng không nhìn Hạ Từ Lâm mà nhìn vào cậu.
Mạc Tử Hoa cảm thấy hơi đáng sợ với nam nhân này, theo cốt truyện vợ hắn bị chính tay hắn giết chết vì ngoại tình.
Hắn là một trong những tên nam chính có quyền lực lớn nhất.
Tính chiếm hữu cũng cao nữa, nữ chính cũng phải rất vất vả với hắn.
Cậu sao lo lắng cho bé cúc của mình quá đi.
“Mảnh đất ở phía Tây có gì hay mà mấy người cứ tranh giành nhau vậy?”
“Thuận lợi cho việc vận chuyển hàng hoá” Mạc Tử Hoa cảm thấy hai người họ đang tiết kiệm lời nói hay gì, câu nói còn chẳng đủ chủ vị gì hết.
“Vậy tôi sẽ được lợi nhuận gì khi giúp Hạ tổng”
“40% hoa hồng ở mảnh đất đấy”
“Tôi không cần tiền hoa hồng đấy, ngược lại cậu trợ lý bên cạnh Hạ tổng cũng rất hợp ý tôi”
Hạ Từ Lâm tất nhiên hiểu rõ hàm ý trong cậu nói này của hắn.
Nếu không phải cậu đang nắm chặt tay phải thì có lẽ Hoàn Cẩm Nam đã bị ăn đập rồi.
Tử Hoa sợ Hạ Từ Lâm uống say sẽ xảy ra xung đột nên cậu đã kéo hắn ra chỗ của đám người khác.
Mạc Tử Hoa vì sao cũng có sự thông minh của nguyên chủ và hệ thống hỗ trợ, cậu biết mảnh đất ở phía tây rất quan trọng với Hạ Từ Lâm, nó không đơn giản chỉ là thuận tiện cho việc vận chuyên mà nó là mồ hôi nước mắt của mẹ hắn.
Nhưng sau khi bà ấy mất, cha hắn đã đem mảnh đất mà mẹ hắn nỗ lực kiếm tiền để mua được đi bán.
“Mảnh đất đấy rất quan trọng với Hạ tổng của chúng tôi, mong ngài đồng ý kí hợp đồng”
“Cũng không tồi, vậy lấy cơ thể cậu làm vật trao đổi đi”