Mau Xuyên Tay Thiện Nghệ Boss Thần Bí Liêu Không Ngừng


Thịnh Trạch Xuyên chỉ đứng ra bình tĩnh nói một câu như vậy nhưng khí thế hiện lên không nói nên lời.Thịnh Trạch Xuyên?Dĩ nhiên là Thịnh Trạch Xuyên?Đây là Thịnh Trạch Xuyên đang nói giúp cho Tô Ấu Thanh? Giúp cho Tô Ấu Thanh có thanh danh đã sớm thối nát?...Giờ phút này, trong đầu mọi người không hẹn mà cùng hiện lên sự nghi ngờ.Tô Ấu Thanh ngẩng đầu nhìn Thịnh Trạch Xuyên che ở trước mặt cô.Trong cặp mắt giống như hồ ly hiện lên một chút hứng thú.Thống Nhi, mi nói xem, có phải Thịnh Trạch Xuyên thích bản tiểu thư hay không?[Hệ thống: Ha ha.


Tôi chỉ là số liệu tạo thành từ 0 và 1, làm sao tôi biết tình cảm giữa nhân loại các người? Còn nữa, cô không được tùy tiện đổi tên của tôi, mã số của tôi là 2050...]...Sau khi Thịnh Trạch Xuyên nói xong, sắc mặt Mã Ngải Ngải trắng bệch ngay lập tức.Đương nhiên cô ta biết Thịnh Trạch Xuyên là ai?Ngay cả khi cô biết Thịnh Trạch Xuyên là ai thì cô ta cảm thấy không công bằng!Dựa vào gì?Tô Ấu Thanh cô ta có cái gì?Ngực lớn ngốc nghếch, khuôn mặt bình hoa!Nếu như không phải cô ta đầu thai tốt, có nhà họ Tô là chỗ dựa vững chắc, chỉ bằng chỉ số thông minh của cô ta thì làm sao trở thành vợ chưa cưới của cậu Lạc Khê được? Bây giờ cô ta còn có năng lực để cậu cả ra mặt bảo vệ cô ta?Nghĩ đến đây, cả người Mã Ngải Ngải tức giận đến phát run.“Ngải Ngải...”Đúng lúc này, Bạch Ưu Ưu vẫn luôn làm ‘bối cảnh’ ở trên bục, mở miệng nói với Mã Ngải Ngải, “Quên đi, có lẽ là Lâm Hinh nhớ nhầm...!Dù sao mục đích của người trộm nhẫn là phá hư đám cưới của mình và Lạc Khê, nên người đó không cần thiết phải đem chiếc nhẫn để ở trên người...!Dù sao chỉ cần chúng ta không tìm thấy nhẫn thì đám cưới không thế tiến hành được nữa...”Bạch Ưu Ưu nói xong, Tô Ấu Thanh ngẩng đầu nhìn cô ta, trong mắt mang theo sự nhạo báng.Quả nhiên là Bạch Ưu Ưu, khi nói chuyện đều mang theo thủ đoạn mềm dẻo.

Trong mấy câu ngắn ngủi, nhìn như là đang khuyên Mã Ngải Ngải, nhưng trên thực tế ám chỉ Tô Ấu Thanh là người trộm nhẫn của cô ta.


Cô trộm nhẫn, sợ bại lộ nên đem nhẫn dấu ở một góc nào đó...!Vậy thì cho dù bọn họ không tìm thấy nhẫn ở trong túi xách của cô thì nó cũng không thể chứng minh sự trong sạch của cô.Cao.Thực sự cao tay.Khó trách trước đây ‘Tô Ấu Thanh’ không thắng cô ta.Nếu như cô không có hệ thống siêu cấp này, chỉ sợ cô không thể nói thắng Bạch Ưu Ưu.Nếu như tìm thấy chiếc nhẫn ở trong túi xách của cô thì cô hết đường chối cãi.“Đúng như vậy.”Bạch Ưu Ưu nói xong, ngay lập tức Mã Ngải Ngải thay đổi sắc mặt, cô ta khinh thường quét mắt nhìn Tô Ấu Thanh, nhạo báng nói, “Nếu như tôi là người trộm nhẫn đi, tôi chắc chắn không để nó ở trong túi xách của mình.


Cho nên tuy không thể tìm thấy chiếc nhẫn ở trong túi xách của cô ta, nhưng điều này không thể chứng minh rằng người nào đó không phải là kẻ trộm.”“Nói đúng lắm, chẳng có người nào rảnh rỗi mà đi trộm nhẫn của người khác? Người muốn trộm nhẫn đi chắc chắn là người muốn phá hư đám cưới.”“Trong những người khách được mời ở đây đều là nhân vật có uy tín và danh dự rất cao...!Chúng ta cũng không phải là người tham lam đến đây để trộm nhẫn...”“Xem ra, chuyện này là do một cá nhân làm.”“Thực sự đáng buồn...”“Thực sự đáng buồn cho nhà họ Tô...”...Những người ở xung quanh nhanh chóng bàn tán xôn xao.Tuy rằng bọn họ nói chuyện rất nhỏ, nhưng âm thanh vẫn truyền vào tai của Tô Ấu Thanh.Tô Ấu Thanh nghe thấy thì ngọn lửa ở trong lòng cháy càng mạnh.Vì sự đáng thương của Tô Ấu Thanh, vì sự độc ác của những người đó...Hệ thống, đã chuẩn bị xong chưa?[Hệ thống: Đã chuẩn bị xong.]Vậy thì tốt.Tô Ấu Thanh nheo mắt nhìn, trong mắt nhanh chóng hiện lên ánh sáng lạnh lẽo.Thịnh Trạch Xuyên đang đứng ở bên cạnh cô, bỗng nhiên anh nhíu mày lại.Có phải vừa rồi anh đã nhìn nhầm rồi hay không?Nếu không, vậy vì sao anh nhìn thấy trên người cô gái này có sát khí?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận