Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday

Yaerse ngừng cơ giáp cạnh hố lửa trên núi tinh thạch rồi leo xuống.

Cậu đứng trên đỉnh núi, nhìn dung nham quay cuồng trong hố lửa, vẻ mặt có chút phức tạp.

Từ một trình độ nhất định, thì Ge·lose Remedios là ân sư của cậu. Từ nhỏ cậu đã xem các video tác chiến của ngài mà lớn lên, cho nên vừa rồi mọi cậu đều biết đối phương muốn làm gì qua từng động tác. Cậu nắm giữ sự tinh túy trong cách đối phương tác chiến, cũng học đi đôi với hành, mới có được thành tựu ngày hôm nay.

Cậu không hiểu, một nhân vật đáng kính như vậy, sao lại trở thành Trùng vương của Trùng tộc. Là do năm đó sau khi giết nữ vương, không chết mà bị loài người "vứt bỏ", nên mới ở lại mảnh đất này, cai trị toàn bộ Trùng tộc sao? Hay là còn nguyên nhân gì người khác không biết?

Nếu đến giờ Ge vẫn là Nguyên soái quân đội liên minh đế quốc, thì hôm nay ngài ấy đã đạt được thành tựu lớn cỡ nào?

Đáng tiếc, ngài ấy đứng bên phía kẻ thù của loài người.

Đối với Ge, Yaerse tiếc hận nhưng không hối hận. Ge quá cường đại, cậu không thể để mối họa này giúp Trùng tộc ngóc đầu trở lại.

Thế nhưng tình cảm giữa Cố Khuynh và Ge khiến cậu kính nể. Cậu nghĩ, cậu và Amy chưa chắc có thể làm được như đối phương.

Yaerse chào theo kiểu nhà binh tiêu chuẩn hướng hố lửa, sau đó lái cơ giáp của mình quay về.

***Truyện được đăng duy nhất tại wattpad bởi Padu_C***

Chiến tranh đã tiến vào giai đoạn kết thúc. Toàn quân Trùng tộc bị diệt, rốt cuộc cũng không nhấc nổi sóng gió gì nữa. Một nhóm bộ đội hậu cần bị Nguyên soái Aubrey phái tới quét sạch tàn lưu Trùng tộc, lại được hạ tử lệnh, không được giữ lại bất kỳ con sống nào.

Cuộc lùng bắt tàn sát thảm thiết này không để một con Trùng tộc nào trên hành tinh Bóng Tối may mắn thoát khỏi. Hành tinh Bóng Tối nuôi dưỡng đời đời Trùng tộc rất nhanh đã bị loài người tiếp quản.

Aubrey chỉ huy quân đế quốc liên minh đánh thắng trận, diệt Trùng tộc. Lão và đại đội liền cưỡi hạm chủ về hành tinh mẹ, báo tin vui cực lớn này cho toàn thiên hà. Mà Yaerse cầm đầu tiểu đội ở lại đóng giữ, đề phòng hành tinh Bóng Tối lần nữa thay đổi quỹ đạo rồi mất tung mất tích.

Chẳng mấy chốc, người anh hùng trong quá khứ Ge sẽ biến thành sự sỉ nhục của nhân loại. Mà Aubrey, người dẫn dắt quân liên minh tiêu diệt Trùng tộc, sẽ trở thành anh hùng vĩ đại nhất. Màn hình lớn trong sảnh chỉ huy ghi lại khoảnh khắc huy hoàng đáng kích động này, con dân toàn vũ trụ đều có thể nhìn thấy.

Amy không đi, cô ở lại cùng Yaerse đóng giữ hành tinh Bóng Tối, chờ quân đội mới tới tiếp quản nơi này.

***Truyện được đăng duy nhất tại wattpad bởi Padu_C***

Quân đội đóng quân ngoài tổ trùng. Yaerse mang theo Amy đi tuần tra bên trong.

"Nơi này thật lớn." Amy cảm thán.

Yaerse đưa mắt nhìn bốn phía. Tổ trùng là một hình tròn thật lớn, xung quanh toàn là những lỗ nhỏ rậm rạp. Nơi đó hẳn là tổ của nhóm Trùng tướng, mà Trùng vương của bọn chúng...

Yaerse nhìn về nơi cao nhất của tổ trùng, cung điện của Trùng vương hẳn là ở đó.

Hai người chọn một lối đi gần nhất, bò hồi lâu mới lên được tới cửa điện.

Chờ đến khoảnh khắc cửa tinh thạch mở ra, Yaerse sợ ngây người.

Cung điện thật quá đẹp!

Tinh thạch màu không quá mức chói lọi như ngoài tổ trùng, cũng không tối như sắc tinh thạch đen nặng nề trong tổ. Cung điện này tưởng chừng như một thế giới xanh băng, mọi đồ gia dụng đều được đúc thành từ tinh thạch xanh.

Yaerse nhìn thấy một bình hoa tinh thạch lục bày trên bàn, trong bình cắm đầy hoa hồng đỏ xinh đẹp. Hoa hồng được điêu khắc từ tinh thạch đỏ vô cùng tinh tế. Cậu có thể thấy được mỗi tầng cánh hoa của từng bông, thậm chí là vài giọt sương sớm được điểm xuyết.

Bên cạnh bình hoa bày ngay ngắn mấy ly pha lê, còn có một cái ly tinh thạch lục tai mèo rất đáng yêu.

Gương dài soi người mài giũa tinh tế, vật trang trí treo trên tường, còn có...

Yaerse không khỏi đi đến giường lớn tận cùng bên trong. Đầu giường có một ngăn tủ, trên ngăn tủ bày ba pho tượng nhỏ.

Đối phương nhất định đã dành rất nhiều tình cảm để khắc ra mấy thứ này, thủ công cực kỳ tinh tế.

Cậu dường như liếc một cái đã nhận ngay ra hai trong số đó: Cố thiếu tướng với bộ quân trang; còn có Ge tư thế hiên ngang. Đúng rồi, đó là Ge, là bộ dáng trước kia của hắn, trông hắn mặc quân trang thật sự rất anh tuấn.

Người đàn ông này từng là tình nhân trong mộng của phụ nữ toàn thiên hà, là đối tượng cánh đàn ông ghen ghét cũng như sùng bái, ngay cả cậu cũng thế.

Chỉ là, pho tượng bên cạnh này là gì? Vì sao lại là một quái vật nửa người nửa trùng?

Yaerse cầm lấy pho tượng nửa người nửa trùng đánh giá hồi lâu. Nếu cậu đoán không lầm, nửa người trên của quái vật này là Ge.

"Amy, em lại đây nhìn xem." Yaerse đột nhiên nói.

Amy không đáp lại Yaerse, điều này khiến cậu rất khó hiểu. Yaerse quay đầu lại, thấy được cô đang nhìn chằm chằm đại điện ngẩn người, khóe mắt chảy hai hàng nước.

"Amy? Amy em sao vậy?"

Amy bỗng dưng bật khóc lớn: "Em nhớ rồi, Yaerse, em nhớ hết cả rồi! Em thật sự đã tới nơi này, em thế mà thật sự đã tới. Em ở chỗ này một tháng, em và Cố Khuynh, còn có quái vật Ge. Cố Khuynh thả em đi, em đồng ý cô ấy tuyệt đối sẽ không tiết lộ những chuyện nơi này cho ai khác. Nhưng mà, nhưng mà..."

Bố đã xem quang não của cô, chắc chắn cũng đã điều tra lịch sử phi hành của cô, cho nên vẫn là cô tiết lộ nơi này.

Cô thực xin lỗi Cố Khuynh, cô thực xin lỗi Ge, là cô nuốt lời.

Amy nhào vào ngực Yaerse khóc lớn: "Là lỗi của em. Nếu không có em, tất cả mọi chuyện sẽ không xảy ra! Là em hại bọn họ, em thực có lỗi với bọn họ..."

Yaerse hơi nhíu mày: "Amy, chuyện này không liên quan đến em. Loài người sớm muộn gì cũng phải đối đầu với Trùng tộc. Bây giờ cùng lắm chỉ sớm hơn chút mà thôi, người giết chết Cố Khuynh và Ge vẫn sẽ là anh, không liên quan đến em. Nếu lui một bước mà nói thì em mất trí nhớ, căn bản không nhớ được những việc lúc trước. Coi như có tiết lộ gì cũng chỉ vì em vô ý."

"Yaerse, anh không hiểu... Cố Khuynh... Em còn nhớ rõ ánh mắt cô ấy nhìn em trước khi rời đi, cô ấy dường như đã biết sớm muộn gì em cũng để lộ mọi chuyện, nhưng vẫn thả em đi. Lúc ấy em còn đang nghĩ, Amy em không phải kẻ tiểu nhân không giữ lời, sao nuốt lời được. Kết quả...

Ha ha, mất trí nhớ không phải cái cớ để che dấu hành vi phạm tội. Đối với bọn họ mà nói, em chính là tội nhân!"

Mặc cho Yaerse an ủi thế nào, Amy đều không thể tha thứ cho bản thân mình.

Cô không muốn rời khỏi nơi này, Yaerse liền ở lại cung điện với cô. Amy cả ngày ngẩn người, khiến Yaerse càng nhìn càng đau lòng.

Cô ấy không hiểu, trận đại chiến này căn bản không phải việc cô có thể ngăn cản. Dù cô không để lộ lịch sử phi hành, thì với sự phát triển khoa học kỹ thuật tân tiến hiện giờ của nhân loại, không đến mười năm cũng tuyệt đối có thể tìm được hành tinh Bóng Tối lần nữa.

Amy tìm được chiếc di động quang năng cổ xưa trong điện, sau đó cả ngày ôm di động xem.

Di động chứa rất nhiều ảnh chụp của Cố Khuynh và Ge. Yaerse nhìn thấy thì vô cùng ngạc nhiên.

Trong ấn tượng của cậu, cho dù là Cố thiếu tướng hay Nguyên soái Ge, hai người đều luôn ít nói ít cười. Thế nhưng những bức chụp chung này, hai người tuy cùng cười nhạt, nhưng ý cười không giấu được trong mắt họ lại khiến người xem đều phải nhếch miệng cười theo.

"Đây là cái gì?" Vẻ mặt Yaerse đột nhiên biến đổi khi tìm thấy một hốc tối sau ngăn tủ.

Amy đang ôm di động phát ngốc cũng nhìn qua.

Hốc tối kia thế mà có một chiếc quang não.

Yaerse nhanh chóng mở quang não, điều tra người nắm giữ tin tức.

Đây, đây lại là quang não của Ge·lose Remedios.

Hơn trăm năm, quang não này thế mà hoàn toàn không hư hỏng gì!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui