Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Write: Bao, RED/ Beta: Padu, Trant.

Nếu thật là thi ma mắt lục thì khó trách trời sinh dị tượng. Con yêu ma này khẳng định là tai họa nhân gian.

Thế nhưng...

Nhưng đây là thi ma. Ma là gì? Ác tới cực điểm thành ma.

"Thật ra ma còn chẳng đáng ghét bằng một số người đâu. Ty như, còn có một số người ăn cháo đá bát, qua cầu rút ván thì thật không có gì độ nổi." Nam Tầm nói thầm.

"Thân ái đừng buồn, không phải còn nhiều nhiều con dân ủng hộ Vương triều sao, các bé ngoan khác biết sai rồi sửa cũng rất nhiều, chúng ta phải yêu thương các bé ấy nhiều nhiều nha." Phải lên tinh thần còn độ nốt giá trị ác niệm còn sót nữa thân ái à, Tiểu Bát tự bổ sung.

Tiến vào huyệt mộ phong thuỷ đại sư có không dưới hai mươi người, nhưng phương diện này chân chính tâm hệ thiên hạ an nguy lại có mấy cái? Ha hả, lòng người a. Đều chỉ muốn cái lợi trước mắt, cái lợi cho riêng mình đâu cần biết tới kẻ khác hay tương lai gì? Cũng một giuộc với đám tà tu chương trước thôi.

Ấy chết, họ cũng chẳng được biết đám đó là gì đâu ha? Bận cuồng ngôn rồi mà.

***

Nghe thông báo xác thật có cương thi hơn ngàn năm, vài nhà phong thủy chân chính xung phong canh giữ ngoài huyệt mộ. Kết quả của đám này cũng thật đặc sắc.

Thẩm Duệ Uyên giáp công với thi ma.

Nam Tầm theo sát, gấp gáp hỏi ông tám: "Tiểu Bát, Tiểu Bát. Có gì trợ giúp được không, ta lo cho cụ tổ quá."

"Đợi chút, ta lục đống sách đã sao lại xem nào." Ông tám ngoan ngoãn lên sóng.

"Mau mắn lên, nước sôi lửa bỏng thế này rồi." vừa càm ràm dứt lời thì cô nghe cụ tổ bảo: "Nha đầu, ly viễn điểm nhi trạm hảo, cụ tổ ngận khoái giải quyết điệu tha."

Thế là mau lẹ vọt lại một góc khuất tiện quan sát đoạn dán cả tá bùa ẩn thân, bùa ẩn giấu khí tức, tay cầm kiếm gỗ đào và bùa chú, phòng thủ kiên cố! Sao cụ tổ tự dưng chuyển mode cổ văn thế này, yêu cầu nâng cấp bản dịch!

"A, từ từ, ngươi vừa bảo đi lại sách người ta hả? Ngươi lấy trên trang lậu đúng không?! Nè, dừng ngay cái trò ủng hộ trang lậu ăn cắp chất xám người khác đi nhá. Thiên đạo không phạt, ta cũng không kiếm công đức cho ngươi đâu."

Tiểu Bát ngu ngu hỏi: "Làm gì ghê thế, đầy người như thế nhá."

Nam Tầm giận: "Ghê, ghê cái đầu ngươi. Người ta ngồi mấy tiếng đồng hồ dịch, biên tập cho ngươi đọc thì sao không ủng hộ trang chính mà đi ủng hộ trang ăn cắp? Biết đó là trang lậu rồi còn thể hiện tình cảm? Thể hiện mình thông minh kiệt xuất à? Mà nhé, nó không chỉ cắp mỗi nhà biên tập đó đâu mà cắp tùm lum chỗ ghép vào đấy."

Tiểu Bát hết hồn: "Ồ?!"

Nam Tầm giải thích: "Nó thấy bên nào ra nhanh thì cắp bên đó thôi, đâu quan tâm tới chất lượng. Nhìn cái chương xinh đẹp này còn không hiểu hả? Có những chương sai lệch nghĩa hoặc câu cú chưa chuẩn bên ăn cắp cũng làm không tới nơi tới chốn, có update gì đâu."

"Ơ, ta không biết chuyện này. Sau đó thì sao?"

Nam Tầm hồi tưởng trong chốc, trả lời: "Sau đó bạn kia dừng dịch, hầy thôi không nhắc chuyện cũ, đều là nạn nhân cả mà." Hơi ngừng, cô lại nói: "À mà có chuyện hài hước lắm: có bạn bình luận bên trang lậu, bảo nhà Padu biên tập chẳng hiểu gì, ở đó dễ hiểu hơn. Ha hả, nó lại có khác biệt mới lạ đấy, à không, về sau chủ nhà có beta lại mướt mườn mượt nữa kia."

Bị kích thích cái tính nhiều chuyện trong người, con Hư Không Thú nào đó bắt đầu tò mò: "Sao nữa sao nữa?"

"Cái gì mà sao nữa? Thì sau khi được giải thích bạn kia đã hiểu ra, xin lỗi rồi. Cơ mà ấy hả, mới đây nè, lại có đứa chửi đổng lên. Nói nhỏ nhẹ thì không nghe, cứ chửi người ta ích kỷ trong khi biên tập viên đã giải thích khóa chương là vì bị cắp nhiều quá. Đã thế còn nói nếu không có trang lậu đó thì nhà chẳng ai biết tới. Ối giời, ngươi nghe đi."

Tiểu Bát nghe mà tức, xắn tay xắn chân: "Ô hay, bị mất não à? Có hạng người này, ngày tàn của thế giới không còn xa. Để đó ta đi xử lý!"

Nam Tầm vội kéo nó lại: "Thôi thôi thôi. Đứa đó vừa khuyết tật vừa vô văn hóa, đánh chết cũng không hiểu đâu, không đáng chấp. Nhưng nhà chủ vẫn làm việc vì muốn lan tỏa yêu thương tới những bạn khác nữa."

"Gì nghe sến rện vậy?" Tiểu Bát sởn gai ốc.

"Dù sao việc có những bạn biết tới đây trước trang chính cũng là lẽ thường, do sự ủng hộ vô tình hoặc mông muội của một số người, nhưng mong rằng ta sẽ yêu thương và ủng hộ nhau đúng nơi đúng chốn." Nam Tầm tỏ vẻ xót xa tựa như có thể tuôn ra câu "Trải qua một cuộc bể dâu/ Những điều trông thấy mà đau đớn lòng" bất cứ lúc nào.

Trong lúc này, Thẩm Duệ Uyên tháo nhẫn ban chỉ giáp lá cà với thi ma nọ. Ngay lúc quẫn bách, con thi ma cảm ứng được khí tức của Nam Tầm: "Khà khà khà... nuốt được con mồi béo này, để xem thằng ranh này còn dám diễu võ giương oai không?"

"Tiểu Bát! Có tìm được gì dùng được không hả?" Cô gào thét trong bụng.

Tiểu bát bỗng trịnh trọng: "Nghe cho rõ đây: Lục nhãn thi ma đích thoại, na tại thi ma đẳng cấp trung dĩ kinh ngận tiếp cận tối đỉnh cấp đích hồng nhãn thi ma liễu, giá ngoạn ý nhi cư thuyết căn bổn bất phạ phù lục, thân thể dão thị đao thương bất nhập đích. Giá dã tựu thị thuyết, giá mộ chủ nhược chân đích thành liễu cương thi, na khởi mã tựu thị nhất chỉ lưỡng thiên niên dĩ thượng đích cương thi?"

"Yêu tà tốc tốc thụ tử!" Nam Tầm vung bùa: "Khu tà, trừ sát, khứ!"

Quăng bùa ra cô mới có thời gian chất vấn Tiểu Bát: "Thân ái, nãy ngươi bị cái vẹo gì nhập đấy? Nói tiếng người đi, ta không hiểu!"

"Thì dùng tài liệu gốc đó, tôn trọng con người mà. Ngươi chịu khó đi, nhà biên tập dỗi rồi. Ta lười qua trang chủ nhà, nghe nói ở đó vẫn đọc chương bình thường à, đâu có bị lỗi Hán Việt hay chương giả đâu?" Tiểu Bát bày tỏ không còn cách nào khác.

Thật không nên trông chờ vào đồ ngốc này, thôi tự lực cánh sinh mới là chính đạo.

Tiểu Bát nhìn con người nào đó bơ nó, tủi thân nha, gia mặc kệ ngươi đấy. Đợi đó ta tự học thành tài!

Sách viết: "Giá lam nhãn thi ma tuy nhiên dĩ kinh luân vi hấp nhân tinh khí đích yêu tà, đãn tha sinh tiền thị cá tương quân, sở dĩ hảo chiến đích bản năng hoàn tại. thẩm duệ uyên hướng tha phát khởi liễu nhất đối nhất đích đan thiêu, như quả thâu liễu, giá chỉnh cá mộ địa tựu thị tha đích, giá đối thân vi tương quân đích thi ma lai thuyết, tiện thị xích lỏa lỏa đích thiêu hấn."

Cái thứ tiếng gì đây, hoàn toàn không hiểu, mình nên đi tham khảo trước, nhà Padu_C đâu rồi.

Ồ đoạn này được bên đó làm là: "Thi ma mắt lam tuy đã trở thành yêu ma hút tinh khí người, nhưng nó vốn là tướng quân, bản năng hiếu chiến vẫn còn. Thẩm Duệ Uyên đưa chiến thư một đấu một. Mà toàn bộ mộ địa này là của nó nên đối với nó là nói, đây là khiêu khích trần trụi."

Tuyệt! Tiếp nào. Ồ nhà này tiến bộ ghê nhỉ, khu bình luận vui vẻ hòa đồng hết sức. Còn có cả fangroup. Ố giải pass hả? Woa, vừa có hướng dẫn, gợi ý, vừa được mấy biên tập viên chỉ tận tình. Có vẻ không khó lắm nhỉ?

Thiệt tình, nhìn bên này rồi lại nhìn trang lậu. Bên trang chính dễ hiểu quá đi, câu từ thế nào thế kia, chương mới này... Há há há phải rồi, team đáng yêu ghê, mất công đi soạn chương diss nữa chứ. Chỉ tội mấy bé ngây thơ chưa hiểu sự đời, các bé chạy ngay đi thôi.

Xử lý xong xuôi, Nam Tầm quay lại chỉnh đốn con thú nào đó: "Nghe này kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Ngươi á, cũng cố học hành tử tế đi. Biết câu Tiên học lễ - Hậu học văn nghĩa là gì không?"

"Ta đang nghĩ cách học hành đàng hoàng nhá! Ố diệt xong rồi à? Tầm Tầm 100 điểm!!!"

"Bớt nịnh nọt đi. Trả lời xem?" Con người mới tiêu diệt tà ma xong tỏ vẻ hòa ái bất thường.

"Ngươi tưởng ta thiểu năng chắc? Dù ta không phải con người, không đi học nhưng vẫn biết nghĩa nhé. Là học đạo đức trước, học văn hóa sau nè. Câu này trường loài người nào chả dạy, đến trẻ con còn biết."

"Thế nên mới thấy kẻ nhược trí, vô học cũng chẳng ít. Sau này chọn bạn mà chơi, đừng có chạy theo lợi ích trước mắt, theo đám đông. Gặp chuyện lại không ai xót." Nam Tầm thấm thía căn dặn.

"Biết rồi, biết rồi. Ta mới học chữ cổ nè, sang nhà chính chủ ủng hộ nè, còn nói chuyện với hậu cung bên đó nữa, mọi người thân thiện ghê luôn ấy. Hay ta thêm ngươi vào nhóm? À mà hóa ra đám web kia cắp truyện khắp nơi rồi dùng đồ ăn cắp làm giàu bản thân! Trời ơi, người ta đã chăm chút tử tế để mọi người cùng vui rồi, mà cứ đi phỉ báng công sức họ rồi mua vui trên đó!" Tiểu Bát càng nói càng giận.

"Hiểu biết hơn chút đỉnh rồi đó. Ngoan, bên group còn có edit những chương đặc biệt tặng con dân nữa, lên đó đọc đi. Khi nào có hứng ta dạy thêm cho, hôm nay tới đây thôi." Nam Tầm vừa lòng gật đầu với Tiểu Bát.

Đang nói, mắt thấy cửa đá sắp đóng, Nam Tầm liền lộn một vòng lăn vào.

Lúc này Thẩm Duệ Uyên đã gỡ nhẫn ban chỉ trên tay xuống, phóng sát khí ra. Tức khắc, cả mộ đá ngập sát khí khiến người sợ hãi*.

[*Chương này là chương giả cuối, chúc các bạn bên kia vui vẻ ^^]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui