Max Cấp Ngoan Nhân Dịch


“Đù mé!”
Tế Cẩu ngẩng đầu lên cao, trong mắt chó đột nhiên phản chiếu ra một bóng dáng cao lớn, trở nên cường tráng hơn một vòng.

“Trời ạ, mày phát dục một lượt ba năm hả!”
Tế Cẩu chấn động không thôi, kinh ngạc đến rơi cả cằm.

“Sướng!”
Phương Tri Hành nắm thành nắm tay, một luồng sức mạnh to lớn tràn ra, tất cả suy yếu vô lực trước đó được thay thế tiêu trừ, cả người tản mát ra khí thế cuồng dã mạnh mẽ.

Đúng lúc này, Tế Cẩu bỗng nhiên giật mình, giao diện hệ thống của nó cũng sáng lên.

“Rắc rắc rắc!”
Trong cơ thể Tế Cẩu lập tức truyền ra âm thanh lạ của khớp xương chuyển động, hình thể bành trướng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, trên lưng mọc ra đai lông trắng lông lá.

Dáng vẻ của nó thoạt nhìn giống Husky, còn mang theo mấy phần khí chất của linh cẩu.

[Giống loài: Chó]
[Thiên phú: Cẩu Cơ Bán (chó ràng buộc)]
[Huyết mạch: Liệp Lang]
[Số mạng còn lại:2]
“A đù, ta thức tỉnh huyết mạch rồi!”
Tế Cẩu vui mừng điên cuồng cười to, không kiềm chế được.

Đến rồi đến rồi, cuối cùng cũng đến rồi.

Phương Tri Hành đã tăng liên tiếp ba đợt, tốt xấu gì cũng đến lượt nó!

Trực tiếp thức tỉnh huyết mạch!
“Huyết mạch Liệp Lang, nghe thôi đã thấy đỉnh rồi!”
Tế Cẩu đắc ý, không cần cảm nhận cũng biết được nó đã mạnh lên với tốc độ mắt thường có thể thấy.

Bốn chân có lực, răng nanh sắc bén, dữ được hiền được!
Càng hoàn mỹ hơn là nó lại có hai cái mạng, có thể chết thêm một lần.

Ha ha ha, hống hách được rồi!
Nó quay đầu nhìn.

Lúc này, Phương Tri Hành vẫn chưa chú ý đến nó thức tỉnh huyết mạch, chỉ nhìn chằm vào giao diện hệ thống.

[Xạ Thủ Phổ Thông max cấp:trong vòng trăm thước, tên nào cũng trúng mục tiêu]
[Kỹ năng bộc phát:Khúc Xạ]

[Điều kiện để trở thành Xạ Thủ Tinh Anh max cấp:
1, Trở thành Xạ Thủ Phổ Thông max cấp(Đã hoàn thành.


2, Một con mắt của 3 loại động vật(chưa hoàn thành)
3, Ngũ cốc và hoa màu bất kỳ: 300 cân(chưa hoàn thành)
4, Thịt: 200 cân(chưa hoàn thành)]
“Khúc Xạ?”
Phương Tri Hành hơi cau mày, chợt đi ra bên ngoài, giương cung tên.

Kéo cung!
Nhắm chuẩn vào tấm ngói trên tường đất ngoài 50 mét!
Phương Tri Hành và tấm ngói đó nằm trên cùng một đường thẳng, nhưng giữa bọn họ lại có cây ngô đồng ngăn cản.

“Kỹ năng bộc phát, Khúc Tốc!”
Phương Tri Hành đã thi triển tuyệt kỹ, cơ bắp hai cánh tay cậu nhanh chóng phát động, mơ hồ sinh ra kỹ xảo chuyển lực kỳ diệu vô song.

Lập tức, mũi tên trên dây cung uốn lượn.

Vút!
Mũi tên bắn ra ngoài, tạo thành vòng cung đẹp đẽ, lách qua cây ngô đồng.

Keng!
Mũi tên chui vào tường đất, mái ngói vỡ vụn ra.

“Đù, mũi tên được bắn ra ngoài còn rẽ lệch được nữa à?” Tế Cẩu sợ hãi thán phục.

Đây rõ ràng giống với bắn bằng súng ngắm mà!
Phương Tri Hành cười, rất hài lòng, nghiêng mắt nhìn Tế Cẩu, đuôi lông mày không khỏi nhếch lên.

“Cừ lắm, Huyết mạch Liệp Lang! Mày cũng thăng cấp rồi!”

Cậu chậc chậc thán phục: “Có kỹ năng đặc biệt nào không?”
Tế Cẩu chần chờ, trả lời: “Khứu giác của tao rõ ràng đã được cường hóa, có thể nhớ rõ, theo dõi mỗi một mùi.


Không chỉ thế.

Thật ra nó còn có một kỹ năng đặc biệt, nhưng lại không muốn nói cho Phương Tri Hành.

Thằng nhóc Phương Tri Hành âm hiểm xảo trá, mềm được cứng được.

Lúc mềm yếu, cậu sẽ nhẫn nhịn, nhút nhát như thằng cháu, cả người vô hại.

Nhưng một khi trở nên mạnh mẽ, dù bạn là lão tử Thiên Vương, cậu sẽ lật đổ hết, là kiểu người tàn nhẫn!
Lão thôn trưởng là cáo già khôn khéo, ngơ ngác đến chết đều không phát giác được không thể giữ người này lại!
Có lẽ Phương Tri Hành đã sớm tính toán bóp chết lão thôn trưởng thế nào rồi.

Phương Tri Hành phản nghịch từ nhỏ gặp phải sát thần, sớm muộn cũng có ngày cậu sẽ phất tay lật tung 3 vạn dặm biển Đông.

Tế Cẩu cũng xem như nhìn thấu người này, vì thế nó ít nhiều cũng muốn giữ lại con át chủ bài.

“Khứu giác cường hóa? Hửm, cũng không tồi.


Phương Tri Hành gật đầu.

Dù sao Tế Cẩu cũng là chó nhỏ, tạm thời không trông cậy một đêm sẽ trở thành Hao Thiên Khuyển giỏi giang.

Một người một chó đều có tiến bộ, đương nhiên tâm trạng cũng vui vẻ gấp đôi.

Tiếp theo, Phương Tri Hành kiểm tra lại lương thực thịt.

“Chỉ còn lại 2 miếng thịt khô, đậu nành và bột mì thì hết rồi, còn lại ít gạo.



Cậu đựng gạo trong bao bố vào chiếc túi, có lẽ khoảng 80 cân.

Lúc này, Tế Cẩu truyền âm: “Tao phát hiện 3 con gà mẹ, nửa rổ trứng gà, còn có 1 con lừa.

Trong phòng bếp còn có túi muối!”
“Có con lừa!”
Phương Tri Hành lập tức vui mừng.

Cậu vội dắt con lừa qua, lại ôm túi gạo đặt lên lưng con lừa, dùng dây thừng cố định lại.

2 miếng thịt khô cũng được nhét vào túi, cùng mang đi.

Bắt lấy 3 con gà mái, trói chân lại, còn có nửa rổ trứng gà cũng mang đi hết.

Một lúc sau, hai bọn họ bước ra khỏi cửa lớn.

Tế Cẩu hỏi: “Chúng ta đi đâu?”
Phương Tri Hành đáp lại: “Rời khỏi cái nơi nghèo nàn này, đến nơi phồn hoa hơn.


Tế Cẩu cân nhắc: “Sau khi đám người Triệu Đại Hổ trở về, nhất định sẽ đuổi theo chúng ta.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận