“A… Thiên Hề ca ca…ưm ưm…”
Hắn ăn vừa sâu vừa mạnh lại vô cùng vội vàng, hệt như một lữ khách đói khát sau nhiều ngày ròng rốt cuộc cũng tìm được nguồn nước. Mãnh liệt ngậm lấy đầu vú của nàng, tỉ mỉ gặm mút, đầu lưỡi đảo qua đảo lại quanh hạt đào ướt át, tiếng ‘chậc chậc’ liếm mút vang lên không ngừng.
Đầu lưỡi của hắn vốn không thô nhám, nhưng khi chạm lên ngực nàng thì lại chẳng đủ mềm mại, kết hợp cùng hàm răng nhẹ nhàng cắn lên đầu vú khiến nàng cảm thấy hơi thoáng đau. Vân Thiên Ngưng không chịu nổi trước những đợt ngậm mút của hắn, bàn tay nhỏ khẽ níu lấy làn tóc đen của hắn, trong từng hồi rên rỉ còn mang theo cả tiếng khóc nức nở.
“Nhẹ chút…”
Ngực mềm làm sao chịu được những đợt cắn mút của hắn, giờ đây tựa như quả đào mật sắp bị người ta cắn nghiến, cách lớp vỏ mỏng bên ngoài là phần thịt quả đỏ mọng hấp dẫn mê người bên trong, tất cả đều đang đặt trước miệng hắn, sáng bừng lên giữa ánh nắng mùa xuân.
“Xin lỗi, A Ngưng… nàng đẹp quá… ăn ngon quá…”
Nửa câu sau hắn ghé sát đến nói bên tai nàng, còn cố ý thấp giọng dụ dỗ, đốt lên ngọn lửa trong lòng khiến nàng run rẩy.
“Ưm ưm… Thiên Hề ca ca lúc nào cũng bắt nạt A Ngưng… ưm ưm…”
Vân Thiên Ngưng khẽ thút thít, tay nhỏ dịu dàng ôm lấy cánh tay to của hắn, giọng nói mềm mại khiến người ta càng muốn bắt nạt nàng thêm.
“A Ngưng, đây đâu thể xem là bắt nạt…”
Hắn lại cúi người xuống như lưu luyến không thôi, ngậm mạnh lấy hạt đào nhỏ đã đỏ bừng ướt át, rồi vươn đầu lưỡi ra nhẹ nhàng liếm lên vài vòng, kế tiếp hắn lại chuyển sang tiếp tục ‘yêu thương’ bên ngực còn lại. Xong xuôi, hắn mới chậm rãi ngẩng đầu lên, hôn lên khóe môi của nàng:
“A Ngưng muốn biết bắt nạn thực sự là như thế nào không?”
Lời nói của hắn như muốn báo trước điều gì đó, lòng Vân Thiên Ngưng vô thức run lên, nàng có ý muốn rút lui nhưng thể xác và linh hồn đều đang bị cầm tù dưới thân hắn. Trong tầm mắt và trong hơi thở đều chỉ có mỗi mình hắn. Nàng muốn quay đầu đi thì lại bị hắn giữ lại, chỉ cho phép nàng nhìn vào đôi mắt phượng của hắn. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
“Ưm ưm… không cần… A Ngưng đói rồi… muốn ăn cơm… không cần nữa đâu…”
Nàng vô thức cảm thấy sợ hãi, nhìn thiếu niên tràn ngập dục vọng trước mắt gần như khác một trời một vực so với ngày xưa, Vân Thiên Ngưng nắm lấy y phục nhăn nhíu dưới thân, gập chân nhỏ lại, tủi thân lắc đầu.
“A Ngưng, vừa rồi chỉ là dọa nàng thôi, ngoan, sẽ ổn nhanh thôi…”
Dứt lời, trông thấy dáng vẻ lúc này của nàng, hắn liền hôn trấn an lên môi nàng mấy cái. Sau đó nâng bàn tay to lên bọc lấy ‘tuyết mới’, xoa xoa nó trong lòng bàn tay, đợi đến khi đã xoa nóng lên rồi, hắn liền ngậm lấy nó giữa tiếng khóc nức nở của nàng thiếu nữ. Môi lưỡi của hắn càn rỡ hôn mút lên ngực mềm, bên còn lại còn chưa kịp ‘thoải mái’ đã bị lòng bàn tay của hắn mạnh mẽ xoa nắn tạo thành nhiều hình dạng dâm mĩ khác nhau.
“Ưm ưm… a a.. a ưm…”
Thiếu nữ yêu kiều bật ra những tiếng khóc vụn vỡ, yếu ớt vô cùng, nhưng lại càng kích thích dục vọng nguyên thủy của nam nhân. Hắn xoa mãnh liệt hơn, càng nuốt càng sâu, Vân Thiên Ngưng có thể cảm nhận được tận sâu trong yếu hầu của hắn dường như muốn nuốt trọn cả linh hồn nàng.
Gương mặt tuấn tú của hắn chôn trước ngực nàng, theo động tác cắn nuốt mà không ngừng lay động. Búi ngọc vấn tóc chẳng biết đã bị nàng cởi ra từ bao giờ, vài sợi tóc đen xõa đến mi mắt, cọ cọ vào bộ ngực sữa nhạy cảm của nàng, hệt như làn gió xuân dịu dàng vỗ về, trêu chọc.
“Ưm… a a… không cần… không cần nữa… ưm ưm ưm…”
Bị hắn đối xử ác liệt như thế, hai đầu vú đã nhanh chóng vừa đỏ vừa sưng hệt như vệt đỏ dính trên hai bánh bao lớn, xinh xắn vô cùng, yêu điệu dựng đứng trước mắt hắn. Ngực sữa lả lướt bị hắn dày xéo một hồi, trông thật đáng thương.
Vân Thiên Ngưng cố gắng gọi tên hắn, muốn hắn dừng lại nhưng đôi mắt phượng của chàng thiếu niên đã phiếm hồng, thần sắc si mê, nghe được giọng nói của nàng, ngược lại hắn càng ăn sâu thêm chút nữa.
Bùi Thiên Hề thỏa thuê ăn cặp ngực sữa của người trong lòng, trông thấy nàng rên rỉ không ngừng, nước mắt lưng tròng, hắn mới nhận ra vừa rồi mình đã say mê ăn quá mức. Hắn liền vội vàng ngừng lại, ôm lấy khuôn mặt nhỏ yên lặng của nàng, nhẹ nhàng hôn.
“A Ngưng, A Ngưng, xin lỗi, là do ta càn rỡ.”
Vân Thiên Ngưng không nói lời nào, chỉ yên lặng đẩy hắn ra, ngồi dậy nhặt lại y phục rơi rải rác bên cạnh, định mặc thêm lên người.
Ánh nắng buổi trưa xuyên qua khung cửa mờ ảo chiếu những tia sáng lên cơ thể mềm mại của nàng, soi rõ tội lỗi của hắn.
Nửa người trên của nàng dâm mĩ vô cùng, đặc biệt là cặp ngực tuyết lần đầu phải chịu sự cướp đoạt mạnh mẽ thế này. Trên thịt ngực trắng ngọc mà trước nay nàng luôn ‘cưng chiều’ đã hằn lên chi chít những dấu tay đỏ thắm chưa từng có. Tất cả là vì hắn không kiềm chế được sức lực nên đã để lại những dấu vết trên người nàng, bây giờ nhìn lại mà đau lòng.
Trong lòng Bùi Thiên Hề thầm tự trách không thôi, trách mình quá bốc đồng rồi lại trách mình không kiềm chế được sức lực mà làm đau nàng. Bàn tay hắn từ phía sau ôm lấy nàng, thân thể cường tráng ấm nóng áp sát vào người nàng, mặc kệ nàng né tránh, cứ ra sức đuổi theo hôn nàng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
“Xin lỗi, A Ngưng.”
“Ưm…”
Nàng quay đầu sang hướng khác, hắn liền hôn lên gò má nàng. Nàng cắn môi tránh về phía sau, hắn liền cắn lên vành tai nàng. Vân Thiên Ngưng bị hắn hôn đến khó chịu, muốn quay đầu oán trách, như thế lại vừa đúng ý hắn, hắn liền hé miệng ngậm lấy môi đỏ, kéo đầu lưỡi nhỏ của nàng vào trong miệng mình, trằn trọc cắn mút.
“A a… ưm ưm… chậc chậc…”
Lúc tách ra để lấy hơi, hắn tựa đầu lên trán nàng, thấp giọng nghiêm túc nói:
“A Ngưng, đừng giận nữa… được không?”
“Ưm…”
Hắn lại ngậm lấy môi dưới của nàng, liếm mút hết lần này đến lần khác. Vân Thiên Ngưng nói không nên lời, mãi một lúc sau hắn mới buông ra, nàng vừa định mở miệng thì lại nghe thấy hắn kiên nhẫn cầu xin:
“Lần sau ta nhất định sẽ nhẹ nhàng hơn, không bao giờ làm đau A Ngưng nữa.”
Dứt lời, không cho nàng cơ hội mở miệng, hắn đã ôm chặt nàng vào lòng rồi tiếp tục hôn sâu.
“Ưm…”
Hắn thật xấu xa, hoàn toàn không cho nàng cơ hội suy nghĩ hay chút thời gian để chối từ nào cả. Nhưng cuối cùng không hiểu vì sao nàng lại hết giận, bị hắn dụ dỗ vươn hai tay ra để hắn giúp nàng mặc xiêm y, buộc lại đai lưng, rồi dắt tay nhỏ của nàng về phòng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
Trên đường qua đại sảnh, Vân Thiên Ngưng hơi cau mày, cứ cảm thấy có gì đó không đúng. Suy nghĩ mãi cuối cùng nàng mới chợt nhận ra, nàng đồng ý có ‘lần sau’ lúc nào chứ?