Mây đến từ nơi nào

“Cái miệng nhỏ bên dưới của A Diểu còn biết cắn người cơ mà, thế nên đương nhiên phu quân phải lớn một chút thì miệng nhỏ mới ăn thỏa thích được.” Tiểu huyệt tựa như thuận theo lời của hắn, ra sức ngậm lấy côn thịt đang cắm vào, tham lam bú mút.
 
“A a a… ưm a…”
 
Trịnh Dị Chi cắm càng thêm sâu, tốc độ di chuyển chậm lại, sợ sẽ làm tổn thương đến thai nhi còn chưa thành hình bên trong bụng nàng. Không thoả thích thọc vào rút ra như trước nữa nữa, mà mỗi lần chỉ chậm rãi tiến vào chậm rãi lui ra, nhưng lực đạo rất vững vàng, hai viên tinh hoàn theo động tác đưa đẩy ấy mà đánh những tiếng “Bạch___” vào giữa hai chân nàng. Tiếng động này khá lớn, âm vang như tiếng chuông, mỗi lần va chạm là mỗi ;ần khiến trái tim của nàng mỹ nhân dưới thân run rẩy không ngừng.
 
“Ưm… nước nhiều quá… thật mềm…”
 
Trịnh Dị Chi bắt lấy ngực nàng rồi mạnh mẽ xoa nắn, bù cho những tiếc nuối khi dưới thân không thể thỏa thích cắm vào. Ngón tay hắn khảm vào thịt ngực trắng nõn, gần như muốn bóp vỡ luôn nơi này. Bụng dưới gợi cảm, rắn chắc, cứ vững vàng va chạm từ cái vào nơi mẫn cảm giữa đôi chân non mềm của nàng.
 
Cứ như một con dao cùn đang mải miết mài dũa bên trong huyệt động mấy chục hồi khiến Vân Tinh Diểu chảy nước lênh láng. Dâm dịch bên trong hoa tâm bắn nhanh ra ngoài, thấm ướt ngoại bào gấm của chàng công tử và và làn váy áo xốc xếch của nàng mỹ nhân. Thoáng chốc trong phòng chỉ còn lại hương thơm tình dục nồng nàn. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
“A a… a a…”
 
Vân Tinh Diểu bị hắn cắm đến nổi dâm dịch văng ra khắp nơi, đôi mắt mơ màng nhìn hắn buông bàn tay nhỏ của mình ra, thay vào đó mạnh mẽ ấn hai chân nàng xuống chăn bông, để lộ ra huyệt non ướt át. Nơi thơm ngọt ấy hiện lên rõ ràng trước tầm mắt hắn, và cả miệng huyệt đang không ngừng phun ra nuốt vào côn thịt của hắn kia nữa.
 
Kích thích thị giác mang tới khoái cảm cực độ, nổi sung sướng như điện giật từ bụng dưới lan đến toàn thân. Trịnh Dị Chi đẩy nhanh tốc độ hơn nữa, cuối cùng chống lên hoa tâm cọ sát vài cái, mãi đến khi nghe thấy Vân Tinh Diểu kêu lên, lúc này hắn mới nhớ đến chuyện nàng đang trong thời gian mang thai, không thể làm quá phóng túng. Nghĩ thế, hắn liền cố gắng ngừng lại, chuyển sang chậm rãi thọc vào rút ra.
 
Thắt lưng gợi cảm vì cố kiềm chế sức lực mà căng chặt, đường cong linh hoạt khép lại, dính dấp mồ hồi của hai người nên càng thêm mê hoặc.
 
Nhưng Vân Tinh Diểu không có thời gian để thưởng thức nó, vì giờ cơ thể nàng chỉ tràn ngập khoái cảm như mưa rền gió dữ. Nàng sắp chịu không nổi nữa rồi, bàn tay nhỏ khó chịu vỗ lên bờ vai rộng kiên cố của hắn, muốn hắn dừng lại.
 
Trịnh Dị Chi cúi người xuống, cắn chặt răng, lưu luyến đưa đẩy thêm vài cái nữa, trong giây phút cuối cùng hắn chịu mới rút khỏi cơ thể ái thê, để chất lỏng màu trắng đục bắn tung tóe lên bụng nhỏ, đùi trong trắng nõn và khẽ hoa vẫn chưa kịp khép lại của nàng.
 
Hắn bắn rất nhiều, dường như bắn tận mấy phút mới dừng lại. Đùi trong của Vân Tinh Diểu dính một lớp chất lỏng trắng đục như được phủ một tảng mây mềm, phản chiếu lớp xiêm y xộc xệch và những vệt đỏ phủ kín thân thể nàng, nhìn qua vừa yếu ớt vừa xinh đẹp.
 
Nhìn thấy cảnh tượng này, côn thịt vốn chưa được thỏa mãn của Trịnh Dị Chi lại lần nữa ngóc dậy, kiêu ngạo chống lên đùi Vân Tinh Diểu. Quy đầu tròn trịa xoay một vòng trên làn da nhầy nhụa của nàng, tỏ ý không hài lòng.
 
Trong lòng Vân Tinh Diểu đầy sợ hãi, nhưng cơ thể nàng lại mềm nhũn vô lực, trên người còn dính nhớp không thỏa mái. Nhìn phu quân trên người mình, nàng có ý muốn trả thù khẽ cắn lên vành tai đang gần trong gang tấc của hắn, giọng nói hiếm khi mềm mại, dịu dàng đến thế:
 
“Đừng mà, Dị Chi… hài tử…”
 
“A Diểu ngoan, chúng ta đi tắm rồi tiếp tục.”
 
Trịnh Dị Chi hiểu ý nàng, không tiếp tục ‘đao thật kiếm thật’ làm tiếp nữa. Hôn lên gương mặt nhỏ ửng đỏ của kiều thê, hắn bế nàng lên, một tay cầm y phục rơi rớt bên cạnh, tùy ý khoác lên người nàng, bọc kín cơ thể nàng không chừa lấy một kẽ hở, còn mình thì khoác lại lớp ngoại bào gấm rồi cả hai đứng lên. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
Dáng người của hắn vốn rất cao ráo, lúc này tư thái lại trông càng phong lưu, Vân Tinh Diểu ngắm đến đỏ cả mặt. Sau khi giao hoan, công tử nho nhã, dịu dàng nhìn người trong lòng mình, rồi cả hai cứ thế dựa vào nhau đi về phía phòng tắm.
 
Phủ Trịnh quốc công là thế gia môn phiệt trăm năm, bồn tắm bên trong đều thông với suối nước nóng, mỗi ngày sẽ có người đến thay mẻ nước mới để chủ tử đến đây tận hưởng.
 
Hai người đi vào bể tắm, dụng cụ tắm gội đã sớm được chuẩn bị đầy đủ. Người hầu trong phủ không những làm việc năng suất mà còn rất hiểu chuyện, biết khi nào nên xuất hiện, khi nào cần biến mất, sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, họ liền lặng lẽ lui xuống, không có lấy một tiếng động.
 
Trịnh Dị Chi ôm kiều thê bước vào bồn tắm, nước ấm tràn ra từ tứ phía hôn lên làn da trắng nõn của Vân Tinh Diểu, những điên cuồng, mệt mỏi còn sót lại cũng dần bị cuốn trôi, theo sau đó là bàn tay dịu dàng và nụ hôn nóng bỏng của phu quân.
 
“A Diểu mở chân ra nào, ừm, ngoan quá.”
 
Trịnh Dị Chi dỗ nàng tách hai chân ra, để đôi chân ấy đặt lên đùi mình, rồi bàn tay to kéo vải vóc mềm mại xuống, thay nàng lau sạch tinh dịch mà mình vừa bắn vào giữa hai chân nàng. Bàn tay hắn cũng không đoan chính cho lắm, lớp tinh dịch nhớp nháp được hắn đã lau sạch, nhưng ngón tay hắn vẫn không chịu rời đi, mà lại nhẹ nhàng khảy lên hai cánh hoa môi và hoa châu nhỏ, nhéo sưng hoa châu rồi lại nhẹ nhàng xoa nắn.
 
“A!”
 
Vân Tinh Diểu vô thức muốn khép chân lại, nhưng chân nàng đã bị hắn đặt lên đùi, còn cả người thì nằm trọn trong lòng hắn, một chút sức lực cũng không có, chỉ có thể di chuyển mông nhỏ, tỏ vẻ bất mãn.
 
Nào ngờ hành động này là vừa đúng ý của người nào đó, mông nàng vểnh lên khẽ động, vừa vặn đẩy hoa châu đang run rẩy vào lòng bàn tay hắn. Trịnh Dị Chi đột nhiên véo mạnh một cái, tiểu hoa châu càng lúc càng lớn, thậm chí còn kéo cả cánh hoa môi tách ra, để nước xuân lại tiếp tục rỉ ra lần nữa. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui