Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ - Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot

28/07/2021

Edit: Nhật Nhật (@yuukute)

...

Hề Gia Vận ấn chọn vào bé Kỳ Lân, tùy chọn tương tác quả nhiên có một cái đã sáng lên, là kỹ năng vuốt ve.

Cậu ấn vào.

Trên màn ảnh xuất hiện một cái tay, đặt lên trên đầu bé Kỳ Lân, đầu tiên là nhẹ nhàng xoa xoa một chút, sau đó lại vòng xuống gãi cằm bé con kia.

Thân thể bé Kỳ Lân rõ ràng hơi cứng lại, nhưng có lẽ do được vuốt ve quá thoải mái, nên nó nhanh chóng thả lỏng cơ thể, cảm xúc cũng dần ổn định lại.

Động tác vuốt ve cũng không kéo dài lâu, bàn tay kia rất nhanh đã biến mất.

Kỳ Lân nhỏ lấy lại tinh thần lập tức chạy vụt đi như một làn khói.

Dù sao điểm thiện cảm đã có một ít rồi, lần này nhóc con kia không chạy mất hút ra ngoài nữa, tốt xấu gì cũng để lại trong màn hình cái chóp đuôi nho nhỏ, vung qua vung lại, thoắt ẩn thoắt hiện, Hề Gia Vận nhìn mà chỉ muốn nhéo một cái.

Nhưng mà điểm thiện cảm bây giờ vẫn còn quá thấp, Hề Gia Vận chỉ đành tiếc nuối thu tay, không có lại dọa nhóc con kia sợ.

Xét cho cùng đây cũng chỉ là trò chơi thanh nhàn, ngoại trừ nhóc Kỳ Lân kia, còn có thể có những thần thú khác nữa, Hề Gia Vận lại hái thêm mấy quả trái cây nữa, để ở cùng chỗ lúc nãy, phòng khi nhóc con kia đói bụng.

Làm xong tất cả, Hề Gia Vận thoát ra khỏi game.


Đúng lúc Thôi Xán Xán cũng để điện thoại xuống, "Gia Gia, cậu đã ăn sáng chưa?"

Hề Gia Vận lắc đầu, "Chưa ạ."

Thôi Xán Xán hỏi cậu: "Có muốn đi ăn sáng cùng chị không? Có một tiệm bán đồ sáng rất nổi tiếng ngay gần đây, chị muốn đi ăn thử."

Dù sao Hề Gia Vận cũng không bận gì, bèn đồng ý đi cùng, còn tiện tay đeo khẩu trang lên.

Hai người cùng đi ra khỏi công ty. Không thể không nói, mặc dù công ty được cải tạo từ khu chung cư đúng là phèn thật, nhưng đoạn đường này giao thông rất tốt cũng là thật, bến xe buýt, ga tàu điện ngầm gần ngay sát, bước chân ra cửa là đã có, đi về phía trước khoảng mười phút còn có một trung tâm mua sắm lớn.

Cửa hàng dạo này đang hot trên mạng mà Thôi Xán Xán nói cũng ở đó.

Cô thoải mái bước vào trong, hai người vốn đi song song với nhau, nhưng đột nhiên điện thoại của Hề Gia Vận có tin nhắn, cậu lấy ra xem nên đi tụt lại phía sau mấy bước.

Trâu Linh hỏi bọn họ có còn ở công ty hay không.

Hề Gia Vận vừa đi vừa nhắn lại.

[ Không aj.]*

*Chỗ này tác giả để là /不 zai/ nghĩa là /không còn/ ấy, kiểu Gia Gia vừa đi vừa nhắn tin lên bị dính chữ , nên tôi cố ý đánh sai đi đấy nhé.

Chữ còn chưa kịp đánh xong, Hề Gia Vận bước vào, lập tức bị mấy nhân viên của trung tâm thương mại ngăn lại.

"Chào anh, chúc mừng anh!" Giám đốc trung tâm tươi cười nói: "Hôm nay là kỷ niệm tròn mười năm trung tâm thương mại Galaxy Center của chúng tôi đi vào hoạt động, để tri ân đến khách hàng, chúng tôi có tổ chức hoạt động đặc biệt, vị khách thứ 6666 đi vào trung tâm ngày hôm nay sẽ được miễn phí hóa đơn tiêu dùng, hạn mức là 6666 tệ, anh chính là vị khách hàng may mắn này!"


Hề Gia Vận: "?"

Cậu từ từ ngẩng đầu lên, "Tôi á?"

Giám đốc trung tâm tươi cười đáp: "Vâng, chính là anh!"

Hề Gia Vận bị tụt lại phía sau quá lâu, Thôi Xán Xán phát hiện không thấy cậu đâu quay ngược lại tìm, thì thấy cậu đang bị nhân viên của trung tâm vậy quanh, không khỏi kỳ quái hỏi: "Gia Gia, có chuyện gì thế?"

Hề Gia Vận vẫn còn choáng váng, "Vật liệu cách điện dẫn điện rồi."

Thôi Xán Xán: "?"

Giám đốc trung tâm thấy hai người họ đi cùng với nhau, bèn quay sang giải thích với Thôi Xán Xán thêm một lần nữa, "Hôm này là ngày kỷ niệm tròn mười năm đi vào hoạt động của trung tâm thương mại Galaxy Center, bạn của chị là vị khách thứ 6666 tiến vào trung tâm, cho nên được một phần quà miễn phí, thanh toán hóa đơn - trị giá 6666 tệ!"

Thôi Xán Xán: "!"

Thôi Xán Xán: "?"

Một lúc lâu sau cô mới phản ứng lại, thì thào nói: "Gia Gia, cậu đổi vận rồi."

Thôi Xán Xán cuối cùng cũng hiểu câu vật liệu cách điện dẫn điện kia của Hề Gia Vận là có ý gì. Cậu không phải chính là vật liệu cách điện với may mắn à? Trong đêm ra mắt thì tai nghe trục trặc, lấy được kịch bản thì nhân vật bị xóa bỏ, tiến được vào đoàn rồi thì vai diễn lại bị cướp mất.

Bữa sáng này vốn Thôi Xán Xán định mời Hề Gia Vận, dù sao cũng là cô rủ cậu cùng đến nhà hàng kia check in, nhưng giờ Thôi Xán Xán nghĩ lại rồi, bởi vì bây giờ cô chính là một quả chanh, Thôi Xán Xán nói: "Gia Gia, bữa sáng hôm nay cậu phải mời chị!"


Hề Gia Vận: "... Được ạ."

Thấy bọn họ còn chưa ăn sáng, giám đốc trung tâm bèn đề nghị: "Phần thưởng 6666 tệ này còn cần chuyển đổi thành tiền mặt dưới dạng voucher mua sắm, phải kích hoạt mới có thể sử dụng, không thì hai người cứ đi ăn sáng trước đi, để chúng tôi đi kích hoạt cho?"

Hề Gia Vận lập tức đồng ý, sau đó quay sang hỏi Thôi Xán Xán: "Chúng ta ăn gì?"

Thôi Xán Xán nói ra một cái tên.

Mãi đến khi hai người ngồi vào trong tiệm rồi, Thôi Xán Xán vẫn còn bàng hoàng không dám tin, cô nhỏ giọng nói: "Gia Gia, chị thấy không ổn lắm, cậu không phải kiểu người hay gặp phải lừa đảo, nói cái gì mà muốn nhận thưởng phải đóng lệ phí 500 tệ à?"

Hề Gia Vận: "... Chị đừng nói nữa."

Thôi Xán Xán le lưỡi một cái, bắt đầu gọi đồ ăn, Hề Gia Vận thì nhàm chán mở Weibo ra nghịch, cậu tiện tay lướt lướt, thấy caption Thôi Xán Xán mới đăng lên nửa tiếng trước.

[ Tiểu Thư Thôi Xán: Còn hai tiếng nữa là mở thưởng rồi, căng thẳng quá.]

[ Tiểu Thư Thôi Xán: @Cloud Pay [1], đã chất đầy giỏ hàng, hi vọng có thể trở thành cá Koi may mắn của năm nay, nhà mi đừng có mà không biết điều.]

Hề Gia Vận hỏi cô: "Cá Koi may mắn nghĩa là sao ạ?"

Thôi Xán Xán ngẩng đầu lên, "Hả?"

Cô rất nhanh đã biết, chắc Hề Gia Vận vừa đọc được caption trên Weibo của mình, bèn giải thích cho cậu: "Là cái sự kiện rút thăm may mắn gần đây hay được mọi người share ấy, phần thưởng phong phú, hạ hết vốn gốc các kiểu, Gia Gia, cậu không biết à?"

Hề Gia Vận đúng là không biết thật, "Giờ em biết rồi."

Mấy cái trò rút thăm này phải xem may mắn, cho nên cậu chưa bao giờ tham gia, làm người phải tự biết mình là ai chứ. Kể cả hoạt động kỷ niệm của trung tâm thương mại lần này cũng vậy, Hề Gia Vận có linh cảm mình sẽ còn gặp xui xẻo dài dài nữa, cho nên không hề có ý định sẽ chia sẻ mấy hoạt động kiểu này.

"Gia Gia, cậu không share à?" Thôi Xán Xán cũng bắt đầu lướt Weibo, "Còn một tiếng nữa mới bắt đầu rút thăm đó, vẫn còn kịp mà."


Nói xong, cô bắt đầu đọc các giải thưởng cho Hề Gia Niệm nghe, "Giải nhất sẽ được thanh toán tất cả đồ trong giỏ hàng, còn được hoàn tiền, miễn phí một chuyến du lịch vòng quanh trái đất, ăn ở miễn phí tại khách sạn năm sao. Giải nhì sẽ được nhận quà do các nhãn hàng trao tặng, điều hòa tủ lạnh, mấy loại đồ điện gia dụng. Giải ba sẽ được nhận một cục sạc dự phòng thiết kế theo chủ đề cá Koi may mắn, trông rất đáng yêu."

"Không.... Share!"

Hề Gia Vận động lòng.

Cậu rất cần một cái sạc dự phòng!

Điện thoại di động của Hề Gia Vận dùng mấy năm rồi, vẫn còn rất mượt, mỗi tội pin đã hơi bị chai. Từ lúc cậu ra khỏi nhà đến giờ, gần như không làm gì mấy mà pin chỉ còn có 48%, Hề Gia Vận tìm tới trang hoạt động rút thăm, ấn chia sẻ.

So với mấy cái giải thưởng phía trước, giá trị của giải ba thực sự là không thấm vào đâu, nhưng được cái số lượng rất nhiều.

Bữa cơm này của bọn họ ăn vào đúng cái giờ lửng lơ. Hơn mười giờ mới tới, ăn xong đã gần mười một giờ, không sớm cũng chả muộn. Hề Gia Vận còn muốn đi nhận voucher mua sắm, cho nên không định ngồi lâu, Thôi Xán Xán thì đang mải nghĩ đến việc rút thưởng, bắt đầu điên cuồng spam trên Weibo, Hề Gia Vận cùng cô đi xuống tầng một rồi mới hỏi: "Chị chờ em ở đây nhé?"

Thôi Xán Xán không buồn ngẩng đầu lên, "Được."

Hề Gia Vận đi về phía bàn dịch vụ.

Giám đốc trung tâm và nhân viên đang đứng ở chỗ đó.

"Anh tới rồi." Giám đốc nhận ra cậu lập tức nói, "Voucher mua sắm của anh đã được kích hoạt xong rồi, nhưng mà..."

Đối phương hỏi Hề Gia Vận: "Anh có thể cho chúng tôi chụp ảnh rồi đăng lên tường Weibo được không? Dù sao hoạt động lần này của trung tâm cũng rất lớn, chúng tôi muốn nhân cơ hội quảng bá một chút."

Hề Gia Vận nghĩ một chút, cảm thấy không thành vấn đề, "Được chứ."

Giám đốc cảm ơn cậu, sau đó ra hiệu cho những nhân viên khác để bọn họ tới chụp ảnh.

Giám đốc cầm voucher mua sắm đưa cho Hề Gia Vận, Hề Gia Vận đưa tay nhận, nhưng giám đốc trung tâm không buông tay ngay, có lẽ là muốn chụp lại động tác này để quảng cáo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận