Em nợ tháng mười một nỗi nhớ:
Lá thư đang bận ngủ trên bàn,
Quyển sách của anh còn đương mở,
Gió vào lật khẽ: mùa đông sang.
Em nợ tháng mười chút dở dang:
Vòng tay đã nguội sắc nắng vàng,
Đoạn đường phía trước đành chia nửa,
Ngày hôm nay sẽ thành ngày xưa.
Em nợ tháng mười một lời hứa:
Khi hoạ mi nở trắng chân đồi,
Anh dắt tay em qua ngưỡng cửa,
Chuông ngân khi mình chạm đôi môi.
Em nợ tháng mười câu xin lỗi,
Anh - em đã hoá kỉ niệm rồi...
Người đi không một lần ngoảnh lại,
Chờ đợi làm gì - cũng vậy thôi.
Long Xuyên, 03 / 10 / 2022