Mấy Vần Thơ

Có những ngày bộn bề thương với nhớ,
Giấu lòng mình và bộc bạch cùng thơ.
Có những ngày bản thân nhiều trăn trở,
Đêm thì dài, mà mình lại bơ vơ.

Chẳng hiểu sao Nguyễn Trọng Trí ngày xưa
Lúc làm thơ lấy tên Hàn Mặc Tử,
Giam nửa cuộc đời giữa sinh và tử,
Đau thương ngày nào còn mấy bận tâm tư?

Có những ngày thơ thẩn viết dòng thư
Đặt bút rồi mà tâm tư úp mở,
Sợ mình nhỡ tay viết toàn than với thở,
Bên kia lại phiền, mình lại thấy bơ vơ...

Có những ngày ngồi bên cửa ngẩn ngơ
Đón cơn mưa, viết vài dòng lưu lại.
Thơ chẳng còn hay như buổi đầu vụng dại,
Mình vẫn còn buồn, mưa vẫn vắt trên vai.

Bước thanh xuân chạy mãi những dặm dài,
Dù níu kéo nhưng không hề dừng lại.
Có những ngày mơ nắng về bên cửa,
Sắc phượng hồng rơi sau bóng lưng ai...

Long Xuyên, 24 / 05 / 2018


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui