Mấy Vần Thơ

Trời đất mênh mông,
Phiêu bạt một mình em có buồn không?
Dựa vào vai anh
Xoa dịu vết thương lòng,
Rồi quên đi những niềm đau âm ỉ.

Anh là thơ,
Em là người nghệ sĩ,
Thổi vào tim anh một tí linh hồn,
Gieo vào nhịp buồn những nụ hôn

Và chúng mình bên nhau,
Hoàng hôn buông trong mắt...



Long Xuyên, 15 / 04 / 2018


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận