Lặng lẽ nhờ một cơn gió ngang qua
Gửi giùm ta bức thư tình mùa hạ
Đến tận tay một người không xa lạ
Bức thư tình mang nặng nỗi tương tư.
*
Người nơi xa liệu có biết bức thư
Ta trằn trọc nhiều đêm không ngủ được
Chong đèn sáng ngồi nâng niu từng chữ
Mong đợi người đón nhận mấy vần thơ.
*
Bởi nhớ người nên tâm trí ngẩn ngơ
Có đôi khi ta sợ tình tan vỡ
Vì hai đứa ở hai đầu nỗi nhớ
Nên bâng khuâng ta hay nghĩ về người.
*
Xòe bàn tay đếm những lúc mỉm cười
Ta thẹn thùng giấu đi khi người đến
Rồi tháng ngày trôi, làm sao người biết
Cảm xúc ban đầu vẫn thế, vẹn nguyên.
*
Bên cạnh người là những phút bình yên
Ta an nhiên xem người như tất cả
Nhờ gió gửi bức thư tình mùa hạ
Từ đất liền ra miền biển thân thương...
Cảm ơn người đã rời xa tôi!
Long Xuyên, 13 / 08 / 2017