Bão lòng ơi, mày đến để làm gì?
Nắng xuân đã xanh rì bên thềm cửa.
Em chúm chím môi, giọng mềm như sữa:
"Anh có còn hoài niệm những tình xưa?"
Bão lòng ơi, em đi vắng ban trưa,
Bóng xuân đã thưa dần bên hiên cũ.
Em bảo tôi: "Anh đừng hoài ủ rũ,
Cũng đừng hoài ngồi mãi với ưu tư"
Bão lòng ơi, đông, xuân, hạ, rồi thu,
Em ngồi hát vu vơ trên triền cỏ,
Em của tôi có dáng người bé nhỏ,
Giọng hát buồn và đôi mắt vô lo.
Bão lòng ơi, em tôi hát thật to,
Gửi hết cho bầu trời bao yêu dấu.
Em thương tôi nhưng lòng tôi nào thấu,
Bởi vẫn còn lưu dấu những buồn đau.
Bão lòng ơi, em tôi ở nơi nào?
Tìm mãi, tìm hoài mà sao chẳng thấy!
Em từng bảo rằng em thương tôi đấy,
Em nỡ lòng bỏ tôi lại nơi đây?
Bão lòng ơi, nỗi nhớ em lại đầy...
Long Xuyên, 21 / 01 / 2019