Mấy Vần Thơ

Xanh xanh một nét trời lơ lửng,
Em tôi còn bẽn lẽn ngập ngừng,
Nhoẻn cười khuôn miệng cưng cưng,
Xoay vòng quanh những lưng chừng trong em.

Này một chuỗi êm đềm mơ mộng,
Em tôi còn lưu luyến bóng ai?
Tương tư dai dẳng đêm dài,
Thôi em, kệ họ, đường ai nấy về.

Trưởng thành, buồn cứ lê thê đấy,
Dại gì nghĩ mãi chuyện không hay?
Em ơi, mơ mộng còn đầy,
Hay là mình cứ dựng xây giấc hồng.

Đương nồng mười chín, xuân em tới,
Cười lên, yên tĩnh sống, em ơi.
Lãng du gió đến chân trời
Nghĩ suy chi mãi, chơi vơi lòng mình.

Lặng thinh một góc hiên đầy nắng,
Em tôi nắn nót mấy câu văn:
Gửi lòng mỗi lúc lăn tăn,
Chớ nên nhớ đến vết hằn trong tim.

Năm nào cũng vậy, gửi cho em
Vài lời khuyên để thêm vào lòng.
Sau này dù có lông bông,
Sơ tâm vẫn giữ, vẫn không quên mình.

Long Xuyên, 05 / 12 / 2019

*

Vậy là tuổi mười tám cũng đã qua rồi. Tôi thì vẫn vậy: chân không dài, đầu tưng tửng, và lòng chênh vênh. Nhưng tôi hài lòng với mình hiện tại, vì tôi đã có đủ những thứ tôi cần: sức khỏe, gia đình, tình bạn, và ngọn lửa đam mê.

Nhìn lại một năm qua, tôi thực sự khâm phục tuổi mười tám của mình. Tôi dám làm những gì mà bản thân trước giờ chưa dám. Tôi tự mình xây dựng được những mối quan hệ mà tưởng như rất khó để thiết lập. Tôi nhận được những niềm tin yêu từ mọi người xung quanh. Tôi cũng đạt được những kết quả hay ho, hoặc vô tình gặp phải những bước ngoặt mà bản thân mình chưa nghĩ tới.

Khoảnh khắc tuổi mười chín của tôi đến ngưỡng cửa, tôi cảm thấy trái tim mình đang mỉm cười. Sinh nhật năm nay cũng không còn cô đơn như những sinh nhật trước. Bởi xung quanh tôi tràn ngập những yêu thương.

Cảm ơn tuổi mười tám cùng những cố gắng vừa qua. Tôi của tuổi mười chín sẽ bắt nhịp, và làm thật tốt những điều mà cậu còn đang bỏ dở. Hứa danh dự đấy.

Tạm biệt nhé, tuổi mười tám của tôi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui