Nắng nào rơi lên tóc,
Nắng nào chạm tay anh,
Nắng nào ươm khoé mắt,
Nắng nào trên lá xanh.
Ngoài kia bao giọt nắng,
Vàng cả một trời thu.
Hôm nào anh đi vắng,
Trời thu kéo mây mù.
Yêu thương còn ấp ủ
Chẳng dám để lộ ra,
Một ngày kia tự nhủ:
Rồi sẽ ổn thôi mà!
Nắng nào đương lấp ló,
Nắng nào cười như hoa,
Nắng nào hôn lên tóc,
Nắng nào đưa về nhà.
Long Xuyên, 17 / 12 / 2019