Lá rơi bên thềm cửa lao xao
Có chút bâng khuâng bỗng dạt dào,
Chút buồn len lỏi vào hương gió,
Chút tình ấp ủ chẳng dám trao.
Mắt cười mây biếc đẹp làm sao,
Em gọi tên tôi thật ngọt ngào.
Say men tình ái, lòng chao đảo
Chợt nhận ra đời đẹp biết bao!
Lá rơi bên thềm cửa lao xao
Tôi đứng lặng im, chẳng dám vào.
Chút buồn len lỏi trong tiếng pháo,
Miệng cười mà thấy lòng chênh chao.
Mây biếc đã theo về với gió,
Lòng tôi cũng chết tự khi nào.
Bàn tay run rẩy trên ngực áo
Chút tình ấp ủ chẳng dám trao...
Long Xuyên, 07 / 08 / 2020