Anh về An Giang với em không?
Vùng thiêng đất Phật có núi sông,
Thất Sơn nhiệm màu và linh dị,
Vĩnh Xương, Vĩnh Tế nặng máu hồng.
Anh về An Giang với em không?
Hoà Hảo thơm thơm vị bánh phồng,
Tân Châu lụa tằm phơi nắng mỏng,
Long Xuyên có chợ nổi trên sông.
Anh về An Giang với em không?
Nơi đã góp nên những oai hùng,
Vết thương nằm lại nơi Ba Chúc
Mà đồi Tức Dụp vẫn ung dung.
Anh về An Giang với em không?
Cánh cò thẳng tắp, ruộng mênh mông,
Nô nức còi xe nơi phố thị,
Và nhiều cảnh đẹp em chưa đi.
Anh về An Giang với em không?
Em hỏi thật đấy, chẳng lòng vòng.
Người dân hiếu khách và thân thiện,
Anh có chịu về với em không?
Long Xuyên, 12 / 08 / 2020
*
Đầu tiên, tôi xin phép các bạn đồng hương góp ý và xí xoá cho tôi nếu lỡ có gì sai sót trong câu chữ, vì vốn kiến thức của tôi chưa đủ rộng để viết nên một bài thơ có chiều sâu về quê hương mình.
Nếu bạn cảm thấy bài này "quen quen", thì bạn đúng rồi đó, vì bài thơ này đăng lần đầu ở mục bình luận trong topic "Anh/em về ... với em/anh không?" ở nhóm "Thìa đầy thơ" trên Facebook. Tôi khuyến khích các bạn yêu thơ tham gia nhóm này, vì ở đây có đa dạng thể loại và phong cách thơ từ nhiều tác giả khác nhau: đọc để giải trí cũng có mà đọc để chiêm nghiệm cũng có. Đương nhiên là tôi tham gia với tư cách là một người đọc, vì bạn thấy đó, tôi vẫn chưa hài lòng về những vần thơ của mình :">