Mấy Vần Thơ

Viết cho những kỉ niệm trong kì kiến tập tại trường cấp 3 cũ.

*

Con về bên góc cũ mộng mơ
Hồi ức năm xưa chẳng phai mờ
Bàn ghế, cổng trường luôn rộng mở
Cho hồn phiêu lãng những vần thơ.

Những nụ cười tươi của trẻ thơ
Mà con quên mất tự bao giờ
Một thoáng vấn vương hoà nỗi nhớ
Cuộc đời khắc nghiệt đến bơ vơ...

Này chiếc bảng đen, này phấn trắng,
Này tiếng giảng bài, này tháng năm,
Này tán phượng buồn, này ánh nắng,
Này đứa học trò mới về thăm.

Xa trường hình như đã ba năm
Con lại về với một vai trò mới.
Những đứa học trò nhìn con, chờ đợi,
Thầy cô vuốt tóc con, tủm tỉm cười.

Ôi những lần đầu của cái tuổi đôi mươi:
Mặc áo dài, bàn tay cầm thước kẻ,
Những tiếng chào, lời tâm tình thỏ thẻ,
Con trở thành người vẽ những ước mơ.

Ngày chia tay, nắng vẫn đẹp như thơ,
Nhưng buồn vui chẳng còn con ở đó.
Bọn họ trò cứ khều con, hỏi nhỏ:
"Thế... Bao giờ cô về với tụi em?"

Ba tuần sao ngắn đến phát thèm
Con chỉ muốn đắm chìm thêm chút nữa
Khi hàng phượng ngoài kia chưa nổi lửa
Khi con được về với mái trường xưa.

Long Xuyên, 22 / 11 / 2020


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui