Em có nghe mùa hạ về ngọt lịm,
Vương trên môi và đôi má em hồng,
Và ngẩn ngơ tựa như làm trắc nghiệm
Chẳng biết mình có chọn đúng hay không?
Em có nghe mùa hạ rơi vào lòng
Với vần thơ ru em thời ngây dại:
Mười bảy xuân xanh lần đầu biết ngại
Khi lá thư tình bẽn lẽn trao tay.
Em có nghe mùa hạ - một sớm mai:
Những phương trình bậc hai không dám giải,
Mấy dòng thơ, thuộc rồi, nhưng học mãi,
Bọn bạn cười, chẳng dám nói chia tay.
Em có nghe - mùa hạ đến rồi đây!
Phượng đỏ hoe như ánh mắt đong đầy
Kỉ niệm nào bỏ quên trên trang giấy:
Mười bảy, em, ở lại với thơ ngây.
Long Xuyên, 16 / 06 / 2021