Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Editor: Hạ Trần

Tiết Giai Vân là cô gái sống ở một thành thị có nhiều thành phần trí thức, cô cũng như những vị thành phần tri thức, thông minh, có khả năng, độc lập, có tính cách lạc quan, yêu hận rõ ràng, cô cũng rất thiện lương, cô không có biện pháp đối với bạn trai mình, nói cho anh biết, bạn gái trước của anh là một người như vậy.

Như vậy rất hạ giá.

Hơn nữa, Lâm Nhiên cùng Trầm Lộ Lộ từng có một đoạn ngày rất tốt đẹp, ở trong lòng Lâm Nhiên, có lẽ không yêu Trầm Lộ Lộ, nhưng dù sao cũng là người yêu cũ, cô phá hủy nữ thần bạn trai cô từng yêu, chính cô lại là cái gì.

Lại không tiếc để anh ta khổ sở sao?

Nếu là nói cho Lâm Nhiên, trong lòng Lâm Nhiên tất nhiên cũng là phẫn nộ, thống khổ.

Chính anh cũng không nghĩ tới Trầm Lộ Lộ sẽ lừa gạt anh như thế.

Trầm Lộ Lộ cũng rất đáng thương, cô đã mất đi tình yêu của Lâm Nhiên, mất đi năng lực làm mẹ, mất đi quá nhiều, năm đó nếu là cô ta nắm lấy Lâm Nhiên, hôm nay gặp phải Lâm Nhiên, người trở thành Lâm thiếu phu nhân cũng sẽ không là mình.

Cô đã không có gì cả, chính mình cần gì phải đi phá hư hình tượng tốt đẹp của cô ta ở trong lòng Lâm Nhiên, đó là cô ta đã từng có được ở Lâm Nhiên.

"Giai Vân, em có phải còn có chuyện không nói cho anh biết hay không?" Lâm Nhiên hỏi, Tiết Giai Vân muốn nói lại thôi, trong lòng anh cũng nổi lên nghi hoặc....

Tiết Giai Vân cắt một khối táo cho anh, "Thành thật mà nói, cô ta không mang thai, anh có phải rất đáng tiếc hay không a."

"Không có, không có, tuyệt đối không thể nào." Bề trên đại nhân hỏi những lời này, tuyệt đối là trả lời thật tốt, một chút do dự cũng không có, lại nói, anh thật không có cảm giác đáng tiếc.

Chỉ có cảm giác thở phào nhẹ nhõm.

Thực sự, thở phào nhẹ nhõm, quá dễ dàng.

Trong lòng Tiết Giai Vân, cũng thở phào nhẹ nhõm, Lâm Nhiên đột nhiên hôn hôn môi của cô, "Giai Vân, đừng tìm anh giận dỗi, em là thê tử anh đã nhận định, nếu như anh kết hôn, phu nhân của anh nhất định là em, chúng ta thật vui vẻ, được không?"

"Sau này nếu là có nữ nhân tới cửa nói có hài tử của anh, anh làm sao bây giờ?"

"Tuyệt đối không có chuyện như vậy." Lâm Nhiên nói, "Nếu là có loại chuyện này, anh trực tiếp đâm chết ở trước mặt em tức khắc, không hai lời."

Tiết Giai Vân bật cười, em muốn anh chết làm cái gì?

Trên mặt cô hơi đỏ lên, "Kỳ thực, Trầm tiểu thư không có mang thai hài tử của anh, anh cũng không cần đáng tiếc, anh đã có hài tử."

"A..." Lâm Nhiên kinh ngạc, đủ năm giây mới phản ứng được, kinh hỉ nhìn Tiết Giai Vân, "Giai Vân, em là nói..."

Ánh mắt của anh chậm rãi di động, rơi vào bụng dưới của cô, ánh mắt đủ để cắn nuốt người.

"Chúng ta..."

"Đúng vậy, chúng ta có hài tử." Tiết Giai Vân vui mừng nói, "Tiếp qua chín tháng, anh là có thể làm cha."

Lâm Nhiên vui mừng ôm Tiết Giai Vân, đột nhiên cười to, anh không cần hâm mộ Đường Bạch Dạ, anh một chút cũng không cần hâm mộ, anh cũng có hài tử, anh cũng muốn làm cha, lần này anh không cần hâm mộ.

"Giai Vân, cám ơn em, thực sự cám ơn em."

Tiết Giai Vân ngượng ngùng cười, này cần gì phải nói cám ơn, đứa nhỏ này, chính là tình yêu bọn họ kết tinh, bảo bối nhi của bọn họ.

"Gặp phải em, là một chuyện đẹp nhất trong cuộc đời của anh." Lâm Nhiên hôn môi của cô, hứa hẹn.

Kiếp này, tất nhiên không phụ cô.

Thủ đoạn của Đường Bạch Dạ rất cấp tốc, ba ngày sau liền đem Trình bí thư trưởng cứu ra, nguyên bản Trình bí thư trưởng trong lúc song quy liền bị người hạ độc, muốn dàn cảnh là ông sợ tội tự sát.

Cuối cùng tránh được một kiếp, Đường Bạch Dạ cùng Vân Dật liên thủ trên cơ bản ở thành phố S đánh đâu thắng đó, không người có thể địch...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui