Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Morgan, "..."

Anh thật tình cảm thấy trùm ma túy lớn thật đáng thương a.

Bị bán còn giúp người ta phát triển, cứ như vậy mà đi chết cũng không hay.

Lục Trăn thờ ơ cảm khái, "Không ngờ lão đại Columbia đầu óc đần độn như thế, lần sau có thể thêm nhiều loại trò chơi vui đùa một chút."

"Anh thật không có nguyên tắc."

Lục Trăn bất bận tâm coi như lẽ thường mà đối xử, anh không phải Mục Vân Sinh, nói một là một hai là hai.

"Morgan, cậu thực sự là quá đơn thuần a, đứa nhỏ đơn thuần như cậu làm cách nào đến bên cạnh tôi a." Lục Trăn vô cùng đau đớn, anh tại sao có thể giáo dục ra đồ đệ như vậy đây, quá thất bại.

Morgan kiêu ngạo mà ưỡn ngực, "Tôi là theo chân Tiêu Dao học hỏi, không là theo chân anh."

Lục Trăn không thể tưởng tượng được nhìn anh ta, "Cậu theo tôi học thành như vậy, kỳ thực tôi không thấy kỳ quái, ca ca đây có đôi khi cũng rất đơn thuần thiện lương, thế nhưng, cậu theo Tiêu Dao học hỏi vậy mà có thể thành như vậy, đây là muốn nghịch thiên a."

Morgan, "..."

Nghị luận, nói không lại Lục Trăn, anh thẳng thắn ngậm miệng không nói, mặc kệ Lục Trăn huyên thuyên.

Lục Trăn cười đến cực kỳ thiếu đạo đức.

"Đi rồi, sự tình cáo một đoạn rơi, quay đầu lại ca ca thỉnh cậu uống rượu đi."

Morgan mặt mếu máo, theo anh cùng nhau lên xe, bọn họ mới vừa lên xe, Lục Trăn từ trong kính chiếu hậu nhìn thấy một chiếc xe jeep quân dụng, anh trầm giọng nói, "Nhanh lên một chút đi, không ngờ động tác bên người chống khủng bố nhanh như vậy."

May mắn, trùm ma túy lớn lên phi cơ đi rồi.

Cũng may mắn, anh nói lời vô ích không nhiều không ít, không làm lỡ hành trình.

Xe của bọn họ ra đường cái, xe phía sau không ngừng theo, Lục Trăn vừa nhìn, hẳn không phải là Nolan, anh nhàn nhạt nói, "Bồi tên đó dạo một vòng, đừng giết chết, tôi cũng không muốn gây xích mích cùng tiểu mỹ nhân nhà tôi dẫn đến bất hòa tại đây."

Morgan theo trong lỗ mũi rên một tiếng.

Lúc Nolan thiếu tá nhận được báo cáo từ thuộc hạ, đã là nửa đêm, xác định Lục Trăn đi đưa người rời khỏi, trùm ma túy lớn đã rời New York, thuộc hạ cũng để xổng mất người, Nolan thiếu tá cũng không bất ngờ, chỉ là có một chút nhàn nhạt khó chịu.

Anh so với Lục Trăn chậm một bước, lần này bị người ta tính kế mà không hề hay biết, có tổn hại uy danh, chỉ là, đây cũng là chuyện không có cách nào khác làm khác.

Việc này xem như là cáo một đoạn rơi, Nolan chỉ có thể đem nhiều hơn tinh lực đặt ở tội phạm truy nã khác, miễn cho lại bị Lục Trăn vòng chen vào, kỳ thực, chuyện này cũng không trách anh ta, không có biện pháp, chỉ có thể như vậy.

Chỉ là, anh cười khổ.

Lục Trăn trong trận này, thắng tuyệt đối đẹp.

Không tổn thất gì lại thu được một khoản tiền lớn, còn có sự tín nhiệm của Columbia súng ống đạn dược, công lực loại này, thực sự quá cao thâm.

Súng ống đạn được vận tải ra cảng với số lượng nhiều như vậy, nguyên bản hẳn là có dấu hiệu, nhưng mà, khi tới vùng biển quốc tế, lại tra cũng không được hướng đi của lô súng ống đạn dược này, bọn họ giống như tàn hình, Nolan cùng Michael phái ra rất nhiều người đi thăm dò.

Cũng không có tra được tung tích.

Vài ngày sau, chống khủng bố liền nhận được tin tức, số súng ống đã an toàn vận chuyển đến Columbia.

Một khi hàng hóa tới Columbia, bọn họ liền không có cách nào, bên kia tình thế phức tạp, các loại lực lượng đối đầu, nếu điều tra sâu hơn là chuyện không thể nào, Nolan thiếu tá chỉ có thể dừng lại, khôngtiếp tục kiên trì.

Khi gặp lại Lục Trăn, là sau đó một tuần, Nolan thiếu tá đến Washington tham gia hội nghị chống khủng bố, gặp phải Lục Trăn.

Hội nghị kết thúc, anh ra cửa, ở cửa nhìn thấy một danh anh tuấn nam nhân đang cùng chính khách bắt tay, cười đến xán lạn lại yêu nghiệt, nhìn cũng có một chút nội hàm, tên kia là tham nghị viên anh quen biết, Lục Trăn đang mang mặt nạ cải trang.

Nolan lại nhận ra người đó chính là Lục Trăn.

Đứng ở xa nghe, cũng không biết bọn họ nói chuyện gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui