Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Sau khi phẫu thuật Hạ Thanh mỗi ngày đều truyền dinh dưỡng không ăn được gì, sau mấy ngày nữa mới ăn được. Hạ Thanh theo chủ nghĩa ăn mặn một ngày ăn chay đều cảm thấy khó chịu huống chi là ba ngày, mỗi ngày ăn vài thứ kia Hạ Thanh phiền muốn chết. Vừa nghe có thể ăn được Hạ Thanh liền kéo An Tiêu Dao làm nũng đòi ăn thịt. An Tiêu Dao nhìn đôi mắt chiếu sáng của Hạ Thanh mỉm cười.

Nha đầu này có đôi khi thực sự cực kỳ đáng yêu.

Đương nhiên, An Tiêu Dao thỏa mãn tất cả yêu cầu của Hạ Thanh, Hạ Thanh cũng nhịn không được chờ anh ta làm tốt cơm nước, xoay quanh phòng bếp, đi theo bên người An Tiêu Dao như tượng sủng vật, trên vẻ mặt hiện rõ ta cần nuôi nấng.

"Ăn cái gì? Mỳ Ý?"

"Không muốn, không muốn,tôi muốn ăn thịt, thuần thịt." Hạ Thanh nói, bởi vì phẫu thuật nói chuyện cũng không lớn giống như là nức nở làm ngứa ngáy tim của An Tiêu Dao,  tâm  cảm  thấy ngứa.

An Tiêu Dao nhìn trong tủ lạnh, còn có đùi gà cùng cánh gà, anh lấy ra tính toán nấu canh cho Hạ Thanh ăn, hải sản đích xác là không thể ăn, anh cũng bỏ đi ý nghĩ làm cơm nước khác, Hạ Thanh mắt sáng lên.

"Tôi ăn chân gà chiên, cánh gà rán."

"Biết." An Tiêu Dao mỉm cười, nhéo nhéo chóp mũi của Hạ Thanh, "Ra ngồi một lát, rất nhanh có thể ăn."

"Tôi phải đợi anh làm, sau đó ăn mới ngon." Hạ Thanh muốn trước tiên ăn, mặt mày An Tiêu Dao đều là tiếu ý, thời gian làm cơm có người ở bên cạnh mình líu ríu, thật ra là một hưởng thụ không tồi.

Đặc biệt, tất cả bận rộn  bởi vì Hạ Thanh.

Nếu không, An Tiêu Dao bình thường rất ít động thủ làm cơm.

"Còn muốn vài món ăn cho nhiều ớt." Hạ Thanh không hề áp lực, ảo tưởng An Tiêu Dao từng cho cô một bàn đồ ăn Mãn Hán.

Đột nhiên sinh ra một loại, kỳ thực gả cho An Tiêu Dao cảm giác cũng không tồi, ít nhất của dạ dày cô được thỏa mãn.

"Không được, vẫn không thể ăn cay tiêu."

"Tiểu Tuyết nói, có thể ăn."

"Không được." An Tiêu Dao sờ sờ đầu của Hạ Thanh, khẽ nói, "Ngoan một chút, mấy ngày nữa làm cho em,hôm nay ăn món thanh đạm trước, cũng có gà chiên chân cùng cánh gà rán, còn rau dưa này thì thanh đạm một chút."

Hạ Thanh nghĩ nghĩ, phi thường quấn quýt, An Tiêu Dao sử dụng đòn sát thủ, "Nếu không,thịt cũng không được ăn."

"Vậy không được, vậy ăn thịt đi, ta tạm thời hi sinh một chút."

An Tiêu Dao hợp mặt, phóng tới chảo để chiên cánh gà, lập tức toàn bộ gian phòng đều là mùi thức ăn, Hạ Thanh nhìn cánh gà chậm rãi biến thành màu vàng óng, nước bọt ào ào chảy xuống, Tiểu Tuyết vừa lúc tiến vào, mỉm cười, "Thơm quá a, đang làm món gì?"

Hạ Thanh cười híp mắt nói, " Chân gà chiên cùng cánh gà rán."

" Tiêu Dao làm em hài lòng cái gì, em không thể ăn.” Tiểu Tuyết nói, ngồi trong phòng khách, cô có chuyện nói với Hạ Thanh, Hạ Thanh biểu tình sét đánh không phản ứng.”

An Tiêu Dao dở khóc dở cười, "Em ấy ăn dầu mỡ gì đó hẳn là không quan hệ đi?"

"Tốt nhất không nên ăn, mấy ngày nay ăn thanh đạm một ít đối với Hạ Thanh rất tốt." đầu Tiểu Tuyết cũng không nâng, An Tiêu Dao nghe lời thầy thuốc, thầy thuốc luôn luôn nói cái gì cũng tốt nhất, mổ xong tuyệt đối rất ít nói chuyện có nắm chắc.

Đương nhiên Tiểu Tuyết là ngoại lệ,, có đôi khi cô cũng sẽ có nói khả năng như thế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui