Hồ Trân Trân trầm ngâm, lại hỏi một câu: "Vậy biệt thự Ngọa Sơn kia của tao cũng tuân theo quy trình như vậy sao?”Nếu giải thích từng câu cho cô thì quá chậm, Tiểu Kim dứt khoát mở ghi chép hệ thống ra cho cô xem.
[Ngày 7 tháng 1, mua biệt thự.
Trong tháng đó cũng tuyển quản gia Trần Khai và đội ngũ người làm, ngày 15 tháng 1, đã thanh toán tiền lương và tiền trang trí căn biệt thự.
Vào ngày 1 tháng 5, hoàn tất việc trang trí.
Vào ngày 13 tháng 6, ký chủ đã rút được căn biệt thự và chính thức dọn vào ở.
]Mặc dù tháng 6 cô mới rút được biệt thự, nhưng trên thực tế, biệt thự đã chờ chủ nhân từ tháng 1.
Lúc này Hồ Trân Trân mới hiểu được vì sao Trần Khai nhìn thấy cô mà không cảm thấy xa lạ.
Hóa ra trong trí nhớ của bọn họ đã làm việc cho cô nửa năm.
Vừa nghĩ đến đây thì bên ngoài truyền đến giọng nói của Trần Khai: "Bà chủ, có người chính phủ tới muốn bàn chuyện đầu tư.
”Nhanh như vậy mà đã đến, Hồ Trân Trân tháo bỏ hai mặt nạ màu vàng dưới bọng mắt: "Bây giờ sao? Họ đang ở đâu?”"Đã ở biệt thự Ngọa Sơn rồi.
""Bây giờ chúng ta trở về", Hồ Trân Trân nhanh chóng sửa sang lại vẻ ngoài, sau đó làm thẻ VIP để thuận tiện sau quay lại làm đẹp.
Tài xế hôm nay vẫn là Lưu An, biết bà chủ sốt ruột trở về, hắn cũng giẫm mạnh chân ga, khiến Hồ Trân Trân cảm nhận được cái gì gọi là giá trị đồng tiền.
Khi tăng tốc có cảm giác rung lắc, nhưng kỹ năng lái xe của Lưu An đủ tốt, cho dù tăng tốc, Hồ Trân Trân ngồi ở hàng ghế sau cũng không cảm thấy xóc.
Chỉ mười lăm phút sau, đã trở về được biệt thự Ngọa Sơn.
"Cô Hồ phải không? Xin chào!”Vừa bước vào phòng khách, một cô gái trẻ đã đứng dậy chào hỏi.
"Đây là trưởng ban Mã của chúng tôi, hôm nay muốn cùng quý cô thảo luận chi tiết về chuyện gia tăng số lượng đầu tư nhà vệ sinh công cộng.
"Lúc này, trưởng ban Mã cũng đứng dậy, nở nụ cười lịch sự chào hỏi với cô.
"Tôi đã muốn gặp cô Hồ từ lâu, hôm nay mới nhìn thấy quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, bây giờ những người trẻ tuổi như cô công ích cho xã hội thật sự quá ít.
""Ngài nói đùa rồi", Hồ Trân Trân trên mặt cũng nở nụ cười lịch sự: "Làm đẹp, xây dựng thành phố đều là chuyện chúng ta nên làm.
”Cô ngồi xuống ghế sofa "Mời hai vị ngồi.
”Trần Khai đã đi vào bếp chuẩn bị trà và bánh ngọt từ trước, khi vừa ngồi xuống, đồ ăn cũng đã được bày trên bàn trà.
Trước khi cô trở về, bảo mẫu mới cũng đã phục vụ đồ ăn đồ uống cho khách.
Bây giờ Trần Khai đổi sang loại trà cao cấp hơn, pha thêm một ấm trà nữa.
Hương trà thoang thoảng, hơi nóng từ tách trà bốc lên làn khí màu trắng.
Trên mặt hai bên đều nở nụ cười, nói chuyện rất vui vẻ.
.