Mê Thất Tùng Lâm

Mật sự trong phòng [H]

“A….”

Cho dù đã sinh bốn đứa con, nhưng Ôn Phong vẫn không thể hoàn toàn thích ứng với phân thân cực lớn của Duy Tạp Tư, mỗi một lần làm đều cần tiền diễn rất lâu.

Đầu đuôi to của Duy Tạp Tư không chút lưu tình đâm vào bên trong cúc hoa, vảy tinh mịn lạnh như băng áp sát vào vách tường thịt ấm áp ướt át, đuôi dài linh hoạt thuần thục chui tận sâu vào bên trong.

Ôn Phong nắm chặt lấy bờ vai rộng của Duy Tạp Tư, móng tay hồng nhạt vì dùng sức mà trắng bệch, kích thích ở lỗ nhỏ bên dưới làm cơ thể của Ôn Phong không ngừng co rút.

Vòng eo của anh bị Duy Tạp Tư túm chặt lấy, anh không thể nhúch nhích, đầu ngửa ra sau, để lộ ra cái cổ thon dài cùng yết hầu đột khởi. Ngay sau đấy, đầu Ôn Phong bị đè chăt xuống dưới lớp thảm thú, đôi môi nở nang của Duy Tạp Tư gát gao dính lấy môi anh, không để chút khe hở nào.

Chiếc lưỡi dài của hắn như một con thằn lằn linh hoạt, đầu lưỡi còn có phân nhánh rất nhỏ, kiên định xâm nhập vào trong khoang miệng mềm mại ướt át của Ôn Phong, dò xét vào sâu trong tận yết hầu.

Đôi mắt đen tràn đầy nước mắt, theo bản năng nheo lại, Ôn Phong có thể cảm nhận rõ ràng đầu lưỡi của Duy Tạp Tư đang xẹt qua cổ họng anh, thâm nhập xuống dưới thực quản.

Thân thể bị hai cánh tay mạnh mẽ giữ chặt mạnh run lên, cái đuôi ở hậu huyệt đột nhiên lui nhanh ra ngoài, làm cho vách thịt đỏ bừng bên trong cũng bị lôi ra một chút, không ngừng mấp máy, nhúc nhích trong không khí.

Duy Tạp Tư cũng không chờ Ôn Phong kịp thích ứng với cảm giác trống rỗng khó chịu kia, phân thân đầy dịch nhờn của hắn liền hung mãnh đâm vào bên trong, làm cho vách thịt đỏ rực mềm mại kia bị kéo ngược vào bên trong lỗ nhỏ, thậm chí bị đâm đến nơi càng sâu hơn, bên trong nóng bỏng cực kỳ, nóng đến mức muốn đốt cháy cả vách tràng.

“A..! Ưm..~”

Dây thanh dưới sự ngăn chặn của lưỡi dài, chỉ có thể phát ra hai tiếng rên rỉ mơ hồ, Ôn Phong gập hai chân lại, theo bản năng kẹp chặt lấy phần eo cường tráng của Duy Tạp Tư, bàn chân cong lên, ngón chân mượt mà co rút, bấm chặt vào thảm lông.

Bàn tay thú to lớn nâng cái mông cong co dãn của Ôn Phong lên, vội vàng bức thiết kéo về phía hạ thân của hắn, phân thân cực to nóng cháy lại càng đâm sâu hơn vào bên trong.

Duy Tạp Tư ngẩng đầu, lưỡi dài rút ra khỏi miệng của Ôn Phong, cơ bắp trên cơ thể hắn nổi lên cuồn cuộn, mắt thú màu vàng loé ra quang mang cuồng dại không thể khống chế, Duy Tạp Tư khàn khàn rống một tiếng, bắt đầu mạnh mẽ cử động, không ngừng đâm chọc, ma sát.

Thân thể ấm áp bên dưới mang đến cho hắn từng đợt khoái cảm khó có thể thốt nên lời, thú tính của hắn không thể khống chế nổi mà bộc phát ra, đôi mắt của Duy Tạp Tư muốn sung huyết, nổi lên hồng quang đáng sợ.

Cánh tay đang vòng quanh cổ của Duy Tạp Tư đã vô lực buông thõng xuống, Ôn Phong híp mắt, chịu đựng va chạm mãnh liệt dưới thân, đôi môi khẽ mở, vì bị Duy Tạp Tư chà đạp mà đỏ tươi, phun ra tiếng rên rỉ đứt quãng, cùng với nhiệt khí ẩm ướt.

“A~ a~ Duy Tạp Tư… nhẹ một chút…”

Hai tay vung lên trên đầu, vô lực túm lấy lông tơ trên thảm lông, khoé mắt của Ôn Phong đỏ ửng, nước mắtlong lanh, mị hoặc cực kỳ.

“A….. sắp… sắp không được rồi~”

Theo cử động càng ngày càng mãnh liệt của Duy Tạp Tư, vách thịt yếu ớt bên dưới của anh bị đẩy sâu vào, sau đấy lại cường liệt bị lôi ngược ra bên ngoài, mang theo nhiệt độ ma sát cực cao, sau đấy lại nhanh chóng bị đẩy vào bên trong, đưa đến chỗ sâu nhất.

Kích thích quá mức mãnh liệt, làm cho toàn thân Ôn Phong hoàn toàn không còn chút sức lực nào, chỉ có thể nằm bẹp trên thảm lông, Ôn Phong cảm thấy không chỉ phần mông mềm mại, mà ngay cả chính bản thân anh cũng sắp hỏng rồi, sắp bị phân thân cực to của Duy Tạp Tư đâm hỏng.

“Ôn Phong….”

Duy Tạp Tư đột nhiên kích động nâng người, ngồi xổm trên mặt giường, hai tay của hắn kéo thân thể mềm mại của Ôn Phong vào trong ngực, ôm chặt lấy.

Hai đầu nhũ cứng rắn thẳng đứng trước ngực đã sung huyết đỏ bừng, cực kỳ *** mỹ trên nền da thịt trắng, câu dẫn Duy Tạp Tư cúi đầu xuống, lần lượt đem những quả thực ngon lành kia ngậm vào trong miệng.

“Ngô! … Duy Tạp Tư…”

Hai bờ mông cong đàn hồi co dãn bị mở ra, đôi mắt của Ôn Phong tràn đầy nước mắt sinh lý mê man chậm mở ra, hậu trị hậu giác mới phát hiện ra hai chân anh đang bị Duy Tạp Tư nhấc lên lưng lửng, không còn một chỗ dựa nào khác, anh đang ngồi thẳng lên trên cự vật của hắn.

“Không được, sâu quá.”

Sức nặng của toàn cơ thể lúc này hoàn toàn dồn lên nơi hai người kết hợp, Ôn Phong kinh hoảng cảm nhận được, phân thân của Duy Tạp Tư đã đâm sâu vào đến mức anh không thể tưởng tượng nổi.

Ruột bị phân thân nhồi kín mở rộng, phần bụng bằng phẳng của anh còn mạo hiểm hiện lên cái đầu tròn tròn của cự vật kia.

“Duy Tạp Tư!!??”

Ôn Phong cực kỳ khẩn trương, gian nan nâng hai cánh tay mềm nhũn của mình lên, tỳ lên hai bờ vai rộng vì bị kích thích mà mọc vảy bạc của Duy Tạp Tư, muốn giảm bớt sức nặng của cơ thể xuống bên dưới.

Nếu đổi thành người bình thường, lúc này chỉ sợ đã sớm mất mạng vì phân thân to lớn cứng rắn của Duy Tạp Tư.

Sớm chiều ở chung, Duy Tạp Tư là người biết rõ nhất, thân thể của Ôn Phong dưới sự cải tạo của máu dị thú đã trở nên mạnh mẽ như thế nào, có thể chịu đựng được đến giới hạn nào, vì vậy trong ***, hắn cũng càng ngày càng trở nên phóng đãng.

Việc đối xử thật cẩn thận đã không còn tồn tại nữa, Duy Tạp Tư thường xuyên không khống chế được trở nên điên cuồng như dã thú, làm cho Ôn Phong cũng cảm thấy sợ hãi cực kỳ, rất sợ một ngày Duy Tạp Tư không cẩn thận sẽ đâm thủng anh.

Khẩn trương nhìn cái đầu phân thân tròn tròn hiện lên trên da bụng mình, Ôn Phong cảm thấy sự lo lắng của anh là tất yếu.

“Ngô~”

Cảm xúc lo lắng của Ôn Phong cũng có thể duy trì bao lâu, đầu nhũ trước ngực của anh lại bị răng nhọn của Duy Tạp Tư đâm chảy máu, đau đớn như điện giật truyền đến, máu tươi nhè nhẹ chảy ra.

Giống như tìm thấy thứ đồ chơi cực kỳ thú vị, Duy Tạp Tư ngậm cả đầu nhũ lẫn vùng ngực xung quanh của Ôn Phong vào trong miệng, dùng sức mút lấy.

“A… Ưmm…”

Đầu của Ôn Phong lại bật ngửa ra, ngực ưỡn ra phía trước, không ngừng run rẩy, Ôn Phong nháy mắt lại mất đi năng lực tự hỏi.



Chờ đến khi Ôn Phong khôi phục lại tinh thần, anh phát hiện anh đã được đặt nằm trên giường đá, cả người đều bủn rủn vô lực, hai chân anh chết lặng cứ như không còn là chân của anh nữa.

Vòng eo của anh bị một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy từ phía sau, Ôn Phong hơi giật giật người, mày nhíu chặt lại, cảm giác khác thường ở hậu huyệt làm anh không kịp phòng thủ, bất ngờ phát ra một tiếng khàn khàn than nhẹ.

Nghe thấy Ôn Phong rên rỉ, dị thú phía sau lập tức sấn lại, dùng thân thể cường tráng dễ dàng vây kín lấy anh.

Theo động tác của hắn, nơi hai người đang chặt chẽ kết hợp lại ma sát một chút.

“Ngươi…. Sao ngươi vẫn không sửa tật xấu này vậy hả…??”

Đôi với việc mỗi lần làm tình xong, Duy Tạp Tư luôn để phân thân trong người anh làm cho Ôn Phong cảm thấy bất đắc dĩ cực kỳ. Đặc biệt là sau mỗi lần như vậy, chỉ cần anh không chú ý, là hắn lại bắt đầu tiến công lần nữa…

Tiếng nói khàn khàn của Ôn Phong gợi cảm cực kỳ, Duy Tạp Tư phía sau, hô hấp bắt đầu có chút khẩn trương, đồ vật kia lại ẩn ẩn có dấu hiệu trướng đại.

“Ngươi làm gì? Mau đi ra!”

Ôn Phong cảm nhận được nguy cơ sâu sắc, tay chân cùng sử dụng, muốn thoát ra khỏi vòng ôm của Duy Tạp Tư.

“Ah~ hô…”

Phần eo của Duy Tạp Tư mạnh mẽ đẩy một cái, phân thân mà Ôn Phong vất vả mãi mới rút ra được một chút lại một lần nữa bị đẩy sâu vào bên trong.

“Duy Tạp Tư! Ngươi đúng là đồ cầm thú! A… Nhẹ một chút. Ưhm~ Ưhm~”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui