13.
Tạ Lâm sờ đầu tôi: “Con ngoan."
Tôi đói quá, việc đầu tiên sau khi xuống xe là tìm một nhà hàng để ăn.
"Mẹ ơi, mẹ và cha sẽ ở bên nhau đúng không?" Sau khi Tạ Lâm đưa chúng tôi về nhà, tôi liền hỏi mẹ.
"Giờ chưa phải lúc. Nhưng mẹ và cha đều yêu con.”
Khác với cốt truyện, trong truyện, tôi thực sự là con của Cố Quyết, nhưng Cố Quyết không công nhận danh phận của tôi, và cuối cùng tôi cùng mẹ ra nước ngoài rồi không bao giờ trở về nữa.
Nhưng mẹ đã thay đổi cốt truyện. Tối đó, mẹ thực sự đã bị người ta bỏ thuốc, nhưng mẹ không lên giường với Cố Quyết mà đã tìm Tạ Lâm.
Tạ Lâm là con trai út của gia tộc giàu họ Tạ. Anh ta đã làm vệ sĩ bên cạnh Cố Quyết một vài năm trước khi được ông Tạ tìm thấy và đưa trở về.
Sau khi trở về nhà họ Tạ, Tạ Lâm nhận nhiệm vụ quản lý một phần công việc của gia đình và nhanh chóng đạt được thành tựu. Người ngoài gọi anh ấy là "Tạ tổng”.
Gần đây, vì tôi đã rút hết tiền lưu động của Cố Quyết nên hắn thiếu vốn và bị gia tộc họ Tạ cướp vài hạng mục.
Sau khi xác định danh phận, Tạ Lâm đã đưa tôi về nhà mình.
Cha mẹ của Tạ Lâm rất vui mừng. Gia tộc họ Tạ là một gia tộc quyền thế lâu đời tại thành phố B, và họ đã quyết định tổ chức một buổi tiệc để thông báo về sự hiện diện của tôi.
14.
Vào ngày buổi tiệc diễn ra, tất cả các nhân vật quan trọng của thành phố B đều đến, bao gồm cả Cố Quyết.
Hắn ta trông không tốt lắm, chắc chắn đã biết rồi, rằng tôi và hắn ta không có quan hệ máu mủ.
Mẹ đã mua cho tôi một chiếc váy công chúa xinh đẹp, biến tôi trở thành một công chúa nhỏ xinh xắn.
Cha ruột của tôi, Tạ Lâm bước vào phòng nghỉ, lấy ra một chiếc hộp, bên trong có một chiếc vương miện.
"Công chúa nhỏ của cha."
Tạ Lâm đặt nó lên đầu và hôn lên trán tôi.
15.
Khi cả gia đình chúng tôi đều vui vẻ, Cố Quyết bước vào.
Ngay sau đó hắn ta la lớn: "Giang Miên! Cô dám cắm sừng tôi lâu như vậy.”
"Thật ra thì anh và tôi không có bất kỳ quan hệ nào nên chuyện cắm sừng không liên quan gì tôi đâu.” Mẹ tôi cười lớn.
“Chưa kể, nếu cố chấp nói là có quan hệ thì không phải anh và Thẩm Gia Âm đã cắm sừng tôi trước sao?"
Cố Quyết bị nói cho nghẹn họng không trả lời được nên mặt đỏ bừng lên.
"Vậy thì cô trả hết số tiền cho tôi!" Nói tới nói lui cuối cùng hắn ta chỉ đang đòi tiền.
Hiện tại, Tổng giám đốc Cố đang bị gia tộc họ Tạ chèn ép nên đang rất thiếu tiền.
“Cố Quyết, từ khi nào anh trở nên nghèo đến như vậy? Số tiền ít ỏi đó mà cũng muốn lấy sao?"
Cố Quyết bị Tạ Lâm nói mà tức đến hộc m.á.u. Số tiền đó không hề ít ỏi, đó là toàn bộ vốn lưu động của hắn.
Sau khi Tạ Lâm nói xong, mẹ tôi quăng ra một chiếc thẻ cho Cố Quyết.
"Lấy tiền và cút đi!"
[Bà đây là người phụ nữ tỷ đô, cần quái gì số tiền ít ỏi này.]
Tôi cảm thấy rất bất ngờ, không ngờ mẹ tôi lại giàu có như vậy, thật không ngạc nhiên khi cô ấy có thể mua biệt thự và suốt ngày chẳng làm gì ngoài mua sắm và đưa đón tôi đi học.
Cố Quyết không biết nên lấy tấm thẻ này hay không. Hắn cứ đứng im một chỗ như thế rồi qua một lúc cũng cúi xuống nhặt thẻ lên.
[Sảng khoái quá, cuối cùng bà đây cũng có thể làm nhục được nam chính rồi.]
Tôi nhìn về phía mẹ, cô ấy không thể giấu được nụ cười trên mặt.