Mềm mại ướt át

Vương Lệ khẽ liếc nhìn bữa sáng trong tay Lục Viên, cầm lấy rồi ăn chứ không hề từ chối.
 
Cô đã nhịn đói mấy bữa rồi, cơ sở đó chỉ lo học phí, không bao tiền sinh hoạt, chủ cửa hàng làm thêm thì đến ngày phát lương thì bỏ trốn, giờ cô ấy không có một xu dính túi.
 
Lục Viên lắc đầu, lấy sữa trong cặp đưa qua cho cô ấy: “Ăn từ từ thôi, nếu vẫn không đủ thì một lát theo tôi đến căn tin.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Ối trời... Con nhỏ ăn mày với con gà móng đỏ chơi chung với nhau sao?” Một giọng nữ chói tai từ sau lưng hai người họ vọng lại.
 
“Gà móng đỏ thì mãi vẫn là gà móng đỏ, trước đây cứ liên tục bám lấy hot boy Diệp không buông, vừa quay lưng đã kiếm được mối khác ngon hơn.”
 

“Nghe nói cô ta đã từng tự sát vì hot boy Diệp, người như cô ta, sao không tự mình soi gương lại, hot boy Diệp làm gì để mắt đến cô ta! Hừ.”
 
Một vài cô gái trang điểm lòe loẹt vây quanh nhau, không ngừng chế nhạo hai người Lục Viên và Vương Lệ.
 
Lục Viên không có thói quen tiết lộ gia cảnh của mình ở trường học, nhưng lúc Lục Khang đến tìm cô, hai người hay có những cử chỉ thân mật như thể coi người khác như tàng hình, điều này quả thực rất dễ gây ra hiểu lầm.
 
Lục Viên liếc nhìn Lôi Huyên trong đám người đó, trong lòng chợt thở dài, nhân cách của nữ chính mà cô đang muốn cứu thật sự không phải dạng thích nịnh bợ! Trong lúc Lục Viên còn đang thở dài, Vương Lệ ở bên cạnh đột nhiên lao ra tát vài cái vào mặt mấy cô gái đang nói chuyện.
 
“Không biết gì thì đừng có nói. Miệng như chứa phân, thối chết đi được!”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Viên kinh ngạc nhìn hành động của Vương Lệ, không hỗ là đóa hoa bá vương của đội cảnh sát trong tương lai! Thật muốn vỗ tay khen ngợi! Lục Viên vừa nghĩ như vậy, hai tay liền làm theo, tiếng vỗ tay giòn giã vang lên.
 
Cô gái bị đánh liền bợ mặt lại, trừng mắt nhìn Vương Lệ bình thản trước mặt, hung dữ uy hiếp: “Cô! Vương Lệ! Cô đợi đó! Tôi sẽ đi méc giáo viên để họ ghi nhận lại! Để xem học kỳ sau cô còn lấy được trợ cấp nữa không!”
 
Lục Viên trợn mắt lên trời, sau đó đặt tay lên vai Vương Lệ rồi liếc nhìn Lôi Huyên đang hóng chuyện bên cạnh: “Nói làm như ai cũng ham vài đồng trợ cấp ít ỏi đó vậy!”
 
Nói xong, cô vỗ vai Vương Lệ vài cái: “Đừng sợ, kể từ hôm nay học phí năm cấp ba lên đến đại học của cậu tôi lo tất! Nếu cậu muốn... Tôi sẽ giúp cậu tìm việc làm sau khi cậu tốt nghiệp đại học.”

 
Những lời thề son sắt ấy của Lục Viên thực sự khiến Lôi Huyên phát cáu, cô ta biết thân phận của Lục Viên, cũng hiểu rõ gia cảnh của cô, vừa rồi cô ta không mở miệng là vì nghĩ Lục Viên sẽ giống như trước đây, không quan tâm đến sự giễu cợt của bạn học.
 
Ai mà có ngờ, cô lại hứa những lời ấy trước mặt nhiều bạn học như vậy.
 
Một cô gái bị đánh khác liếc nhìn Lục Viên với vẻ mặt đầy sự khinh thường: “Cô nghĩ là tên nhà giàu ấy yêu cô được bao lâu? Chơi chán rồi cũng sẽ vứt cô đi thôi! Cô còn muốn dẫn theo một cục nợ à! Hơ hơ!”
 
Lục Viên lười để ý đến những cô gái này, cũng không thèm chơi trò thật giả với bọn họ, cô kéo Vương Lệ trở lại chỗ ngồi ban nãy, khiến cho đám người phía sau tức đến nhảy dựng lên.
 
Vương Lệ liếc nhìn người có chút không giống bạn cùng bàn của mình, im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng mở miệng hỏi: “Những gì họ nói... Có phải thật không?”
 
“Hả?” Lục Viên bị Lục Khang đè ra làm cả đêm, nên buồn ngủ đến không chịu được, nào có để tâm đến lời mà Vương Lệ nói.

 
“Cậu được người ta bao nuôi, còn muốn dùng số tiền đó giúp đỡ tôi.”
 
Lục Viên mơ hồ nghe được một nửa xong liền lắc đầu, khi nghe xong đoạn sau thì lại gật đầu, sau đó gục lên bàn rồi thiếp đi.
 
Vương Lệ nhìn vẻ mặt mệt mỏi ngủ say của cô gái bên cạnh, nắm chặt quyển sách trong tay, liếc nhìn mấy cô gái vẫn đang huyên thuyên phía sau, vẻ mặt chùng xuống.
 
...

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận