Mềm mại ướt át

Lục Viên từ từ kéo tấm chăn mỏng trên người xuống, bộ ngực trắng sữa mềm mại và cơ thể trần trụi của cô gái lộ ra trước mắt người đàn ông.
 
"Viên Viên, kéo camera xuống dưới..."
 
"Không muốn..." Giọng nói ngượng ngùng của cô gái càng thêm quyến rũ mê người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Nghe lời..." Nói xong, Lục Khang cũng nhanh chóng cởi hết quần áo trên người, đem thứ cứng rắn nóng rực của mình ra. "Em nhìn xem,  nó rất nhớ em gái của em, muốn nhìn thấy em gái..."
 
Lục Viên thấy quyến rũ người đàn ông cũng đủ rồi, đang muốn cho người đàn ông một chút lợi ích thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa gấp gáp, Lục Viên nhanh chóng mặc váy dài vào, chậm rãi hỏi: "Ai đó?"
 
"Cô chủ, là tôi. Ba cô đã trở về, đang đợi cô chủ ở sảnh lớn dưới lầu."
 
Lục Viên buồn cười nhìn người đàn ông dục cầu bất mãn trong video. "Chờ tôi một chút, tôi thay quần áo rồi xuống ngay."

 
"Vâng."
 
Thấy người hầu rời đi, lúc này Lục Viên cởi váy dài xuống, trực tiếp thay quần áo ngay trước mặt người đàn ông.
 
Xong xuôi, cô nhìn thứ cứng rắn dưới chân người đàn ông, cười duyên một tiếng. "Chú... Chú vất vả rồi..."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người đàn ông tức giận trừng mắt nhìn Lục Viên. "Đừng mặc quần áo, để chú nhìn em..."
 
Lục Viên biết người đàn ông phải nhịn rất vất vả nên bày mấy tư thế mà họ vẫn hay làm với nhau, một lúc lâu sau cô mới nghe người đàn ông rên lên một tiếng, biết anh đã xong việc thì lập tức mặc quần áo. 
 
"Chú... Cháu nhớ chú... Muốn nước bọt của chú xâm nhập vào cơ thể cháu..."
 
Sau khi nói xong câu nói như vậy, vật dưới thân người đàn ông vừa bắn xong lại cứng lên, Lục Viên cũng không nhìn người đàn ông đã đen mặt, trực tiếp ngắt video.
 
Cô cố ý!
 
Lục Khang nhìn màn hình điện thoại đã tối đen rồi nhìn thứ đau đớn dưới thân, thật sự coi anh là người dễ trêu như vậy à?
 
"Arine, đặt cho tôi một vé máy bay về nước ngay lập tức."
 
"Vâng, Lục tổng."
 
Từ khi Lục Viên dụ dỗ Lục Khang rồi lại vô trách nhiệm chạy mất vào đêm hôm đó, mấy ngày nay Lục Khang không gọi cho cô, cô cũng không vội, dù sao ở đây nữ chính là cô.

 
Tiết thể dục, bởi vì vừa mới xuất viện nên Lục Viên được ưu ái không cần chạy bộ, theo lý mà nói thì môn thể dục ở lớp mười hai nên bị hủy bỏ, nhưng học sinh lại mạnh mẽ yêu cầu bản thân cần có thời gian thư giãn nên mới được giữ lại.
 
Nữ chính là Lôi Huyên được đám bạn thân vây quanh đi lên đưa nước cho Diệp Lan vừa mới đánh bóng rổ xong.
 
Bộ dáng vừa thẹn thùng lại có chút đanh đá kia, một cô gái như Lục Viên nhìn cũng không nhịn được mà động lòng, ngoại hình nữ chính được trời lựa chọn đương nhiên là hạng nhất, dáng người càng là trước sau lồi lõm đẹp đến mức nóng bỏng, khó trách sau khi Lục Khang có được cô ta thì yêu thích không buông tay thậm chí còn không tiếc đối đầu với nam chính cũng muốn giành cô ta lại.
 
Đẹp như thế, kỹ năng trên giường lại càng giỏi, nghĩ đi nghĩ lại Lục Viên không tự chủ nhớ đến Lục Khang, cũng không biết khi nào người đàn ông này trở về.
 
"Thế nào? Thích loại cảm giác này à?"
 
Lục Viên nhớ đến dáng vẻ mãnh liệt trên giường của Lục Khang, hai chân không khống chế bắt đầu mềm nhũn ra.
Đúng lúc này, giáo viên thể dục lớn tiếng kêu lên.
 
"Lục Viên, có người tìm."
 
Lục Viên ngẩng đầu nhìn lên người đàn ông mặc vest mang giày da, đôi mắt bị kính râm che khuất không rõ cảm xúc.

 
Lúc mọi người đang suy đoán người đàn ông này là ai, Lục Viên đã nhanh chân chạy tới nhào lên người anh.
 
"Chú... Cháu rất nhớ chú!"
 
Cô gái treo ở trên người đàn ông không thèm để ý đến ánh mắt của những người xung quanh, Lục Khang không được tự nhiên ho hai tiếng, nói với thầy giáo: "Trong nhà có chút việc, tôi đón cháu ấy về trước."
 
"Được được. Dù sao buổi chiều cũng không có tiết học gì."
 
Thầy giáo gật đầu nói với người đàn ông. Ai mà không biết trường học này có một nửa cổ phần là của nhà họ Lục, nếu không thì một người cái gì cũng không biết như Lục Viên sao có thể vào đây được?
 
Lục Khang lấy mắt kính xuống trừng mắt nhìn Lục Viên. "Đi xuống..."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận