"Cháu không muốn mà...." Thấy cô gái bắt đầu nũng nịu, Lục Khang đau đầu liếc nhìn giáo viên bên cạnh. "Chê cười rồi."
"Không có không có, quan hệ chú cháu tốt như vậy rất tốt."
Diệp Lan ở một bên nhìn Lục Viên mặt cười tươi như hoa hồi lâu, sau đó nhìn Lục Khang, đặt bình nước trong tay xuống đi về phía hai người, lễ phép gọi.
"Bác Lục."
Lục Khang thấy mắt Diệp Lan cứ nhìn cô gái nhỏ sau lưng, lông mày khẽ nhíu lại. "Ừ. Không có việc gì các cậu cứ tiếp tục lên lớp đi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói xong thì buông Lục Viên xuống quay người muốn rời đi.
Diệp Lan nhìn Lục Viên nhu thuận nghe lời trong ngực Lục Khang, trong lòng không khỏi dao động. "Bác Lục, nhà họ Lục xảy ra chuyện gì sao? Bác có muốn nói một tiếng với ba mẹ cháu không?"
Lần này không chỉ là Lục Khang, ngay cả lông mày Lục Viên cũng nhíu chặt lại, đầu óc của nam chính chẳng lẽ bị úng nước sao?
Chuyện của nhà họ Lục từ khi nào đến phiên nhà họ Diệp bọn họ nhúng tay.
Quả nhiên, một câu nói thôi đã thành công làm mặt Lục Khang tối sầm lại, xách Lục Viên bước ra ngoài. "Chuyện của nhà họ Lục còn chưa đến phiên nhà họ Diệp can thiệp đâu."
Một lúc sau Diệp Lan mới nhận ra mình nói sai, hai tay nắm thật chặt nhìn bóng lưng hai người đi xa
Lục Viên.....
Lục Khang khí thế hừng hực đẩy Lục Viên vào trong xe đóng cửa lại, một đạp nhấn ga nhanh chóng rời trường học.
Lục Viên nhìn cảnh vật xung quanh càng ngày càng hoang vắng, cô nuốt nước bọt. "Chú.... Chú muốn dẫn cháu đi đâu vậy?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Khang lạnh lùng liếc mắt nhìn Lục Viên. "Em nói đi? Chú mới rời đi bao lâu mà thằng nhóc nhà họ Diệp kia đã quấn lấy em?"
"Là tự anh ta dán lên, cháu cũng không để ý anh ta!"
"Có đúng vậy không?"
Lục Khang không nói chuyện, tự mình lái xe, chờ xe hoàn toàn ra khỏi thành phố sau đó đi đạo một vòng dưới chân núi hoang vu, lúc này anh mới nhìn về phía Lục Viên. "Chú mới đi khỏi bao lâu? Em đã câu được thằng nhóc nhà họ Diệp rồi?"
Lời nói của người đàn ông khiến Lục Viên kinh ngạc trong lòng, trong sách Lục Khang là người cố chấp thành tính, đồ vật anh đã dùng qua tuyệt đối không thể bị người khác dùng lại.
Lục Viên nghĩ đến đứa con chưa sinh ra của Diệp Lan và Lôi Huyên trong sách, cơ thể không tự chủ được run lên, thấy người đàn ông dừng xe, cô mở dây an toàn dạng chân ngồi trên người người đàn ông.
"Chú, có trời đất chứng giám, vừa rồi là chính anh ta nhất quyết phải dính lại, nhưng cháu nửa chút cũng không để ý anh ta!"
"Vậy à?" Lục Viên nhíu mày nhìn cô gái đang ngồi trên người mình.
Cô gái môi hồng răng trắng, áo sơ mi trắng đồng phục trên người căn bản không ôm được cặp vú to trước ngực, hai bàn tay như ngó sen đặt trên cần cổ anh, bởi vì tiết thể dục không cần chạy bộ nên cô cố ý mặc một chiếc váy nhỏ ngắn, lúc này cảnh xuân càng lộ liễu.
"Không phải chú tự mình nghiệm chứng một chút thì sẽ biết sao?" Lục Viên nói xong cố ý nâng người lên cọ xát vào nơi vốn đã cứng rắn nóng rực của người đàn ông.
Ánh mắt Lục Khang tối sầm lại, bàn tay to hung hăng chà đạp cặp vú trước mặt, nhỏ giọng mắng: "Đĩ nhỏ!"
"Ưm... Cháu gái dâm hay không dâm chẳng phải chú đã thử qua rồi sao... A..."
Đã lâu cô không bị người đàn ông đối xử như vậy, đôi mắt mông lung ngấn nước mê người của Lục Viên nhìn thoáng qua bên dưới của người đàn ông đã cứng ngắc nhưng vẫn không đổi sắc mặt.
Lục Viên ở trước mặt người đàn ông chậm rãi cởi từng cúc áo trước ngực, cô đưa hai vú đặt lên mặt người đàn ông, khiêu khích nói: "Chú... Hai ngày trước còn nói muốn làm chết cháu, hôm nay người ta ở chỗ này... Chú không dám sao?"
Bàn tay nóng rực của Lục Khang từ eo rơi xuống hai vú của cô gái, sau khi kéo thanh khóa vướng víu xuống, anh nhìn núm vú cười nói: "Chú muốn nhìn xem con đĩ nhỏ nhớ chú đến nhường nào."