"Tại sao tôi phải đi theo anh?"
Diệp Ly ngồi xếp bằng, cả thân thể nhỏ nhắn được bao bọc bởi chiếc áo vest nam màu đen rộng thùng thình.
Nghe cô hỏi, Trình Khắc Ngật không nói gì, bàn tay bỗng chốc len lỏi đến cánh tay cô, đầu tiên là chậm rãi vuốt ve da thịt non mịn, sau đó liền không nhiều lời nắm lấy, giật mạnh kéo cô xuống.
Diệp Ly cứ thế nằm sấp trên ngực người đàn ông, hơi thở kề sát nhau, da thịt xảy ra phản ứng, ánh đèn mơ hồ vừa hay là chất xúc tác, nóng hầm hập.
Một cứng rắn, một mềm mại, tựa như miếng đậu hũ trắng nõn ngon miệng quấn quýt bên cá bào sắt thép.
Tim cô mơ hồ rung lên một chút, ngoan ngoãn nằm im trên người hắn.
Hơi thở nam tính man mát dịu nhẹ phả trên đỉnh đầu cô, hai tay rắn rỏi ôm lấy vòng eo thon thả của cô.
Cảm thấy tư thế này quá vừa lòng, bấy giờ hắn mới lên tiếng giải đáp thắc mắc:
"Tôi muốn cô, cô muốn tôi, vẹn đôi đường."
Dựa vào đâu mà hắn chắc chắn rằng cô muốn hắn?
Chiếc đầu nhỏ đang chôn trước ngực hắn khẽ động đậy, hiển nhiên muốn phản bác.
Trình Khắc Ngật thấy thế thì cong môi, nói tiếp:
"Còn nữa, tiền tôi không thiếu, quyền tôi dư dả."
"..." Tự cao tự đại quá cơ!
"Tôi không phải là loại con gái tùy tiện như vậy." Cô cắn răng nói.
Trình Khắc Ngật siết chặt eo cô, hành động này khiến cơ thể trần trụi của cô càng dính sát vào hắn, hai khối lớn trước ngực bị đè nén đến biến dạng, nơi riêng tư yếu ớt bị ma sát với quần âu của hắn, chân dài bị Trình Khắc Ngật kẹp chặt, tấm lưng mảnh mai hiện ra giữa không trung.
Hắn di chuyển tay, bóp mạnh quả đào mọng nước đang mời gọi mình.
Trơn bóng đàn hồi, lại còn con mẹ nó rất vểnh!
"Bé cưng, ánh mắt quyến rũ lúc em nhìn tôi, cách cơ thể xinh đẹp này ngày một hồng lên theo từng động tác của tôi đã chứng minh điều em nói là bất hợp lí."
Hắn cười khẽ, giọng cười trầm thấp khiến cô mơ màng:
"Bé cưng, em dám không đồng ý?"
Nhẹ nhàng nhưng lực sát thương không hề nhỏ.
Lưu Diệp Ly bất giác rùng mình, cảm thấy hắn là người không thấu tình đạt lý chút nào! Ngon ngọt dỗ dành không được thì bắt đầu dùng chiêu uy hiếp.
Diệp Ly dẩu môi, nhìn chòng chọc áo sơ mi hắn như muốn trút giận.
Cơ thể xinh xắn mặc hắn chơi đùa, Diệp Ly một mực im lặng.
Cô đang bối rối cũng rất ngại ngùng.
Truyện Sắc
Phải, Lưu Diệp Ly thừa nhận, bản thân bị tên này quyến rũ.
Say mê một tên đàn ông mới mấy tiếng trước còn muốn giết mình là việc điên khùng đến cỡ nào.
Nhưng không thể trách cô, hắn quá đẹp, quá man, từng động tác thành thục mơn trớn da cô, giọng nói trầm khàn như rượu ủ lâu năm chuốc say Diệp Ly, ngay cả tiếng 'bé cưng' cũng khiến người ta rạo rực đến thế.
Thế nhưng, cảm thấy hứng thú là một chuyện, bên nhau là một chuyện khác.
Cô biết hắn không hề đơn giản, còn là lão đại, nói giết người thì chẳng hạ thủ lưu tình.
Làm tình nhân của hắn, chẳng khác nào giao mạng mình cho Diêm Vương.
Không biết qua bao lâu, Diệp Ly rốt cuộc nói nhỏ ri rí:
"Được rồi..."
Đôi tai thính của Trình Khắc Ngật nghe rất rõ ràng giọng nói nhỏ nhẹ của người con gái trong ngực.
Khóe môi hắn cong cong:
"Chào mừng bé cưng."
Nói xong hắn xoay người đè cô xuống, một chân len vào giữa hai chân cô, mắt xanh lam sáng rực.
Đôi môi bất ngờ áp xuống, cắn mút quả cherry ướt át trước mặt.
Nuốt trọn, nhấm nháp cánh môi mềm mại như dã thú, lưỡi quấn chặt, rút ra tiến vào.
Tiếng chóp chép vang lên trong căn phòng lớn, ái ân dâng trào.
Trình Khắc Ngật say mê thưởng thức hương vị cô gái nhỏ, triền miên cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương ngọt ngào.
Cô gái dưới thân hắn quá đẹp, đẹp đến nổi nào ư? Đến nổi con mãnh thú trong hắn phát tiết, kêu gào mạnh mẽ.
Khoảnh khắc thấy cô ngồi ở đó, nó chỉ muốn hung hăng vồ lấy cô, ôm cô, hôn cô và biến cô thành của mình, mãi mãi.
Hai cánh môi tách nhau ra đã là chuyện của một lúc lâu sau đó.
Hiển nhiên động tác mạnh bạo của hắn khiến môi Diệp Ly sưng đỏ, đau râm ran.
Lúc này đây, nó hoàn toàn vểnh lên, là một bông hoa đào đỏ thắm yêu kiều, chỉ vì chút tươi tắm của hắn mà nở rộ.
Mặt cô hồng hồng, khắp người chỗ nào cũng mềm mềm, trắng nõn nà mịn màng.
Thấy phản ứng của cô, hắn tin cô gái này 200% là lần đầu, ánh mắt thêm phần điên cuồng.
"Bé cưng, đêm nay còn dài.".