Mị Nhục Sinh Hương - Tô Nặc Cẩm

Hiện tại thân thể Cố Minh Nguyệt không thể chịu đựng được mệt nhọc khi đi xe ngựa, cho nên nàng ở lại Lâm Ẩn tự phụng bồi Các lão phu nhân hơn nửa năm. Trong lúc đó, phụ thân và huynh trưởng của nguyên thân nghe được tin tức cũng tức tốc chạy tới, vành mắt các nam nhân đều đỏ bừng, liên tiếp nói: "Tốt, tốt, cuối cùng cũng tìm được Hinh Nhi trở về." Đi theo bọn họ tới đây còn có một xe y dược và bốn nha hoàn tay chân lanh lợi. Phòng khách của Lâm Ẩn tự và phòng nội tu của người tu hành được tách ra, cho nên cũng không ảnh hưởng đến việc tu hành của các nhà sư.

Cố Minh Nguyệt nhìn bọn họ làm nàng nhớ tới thân nhân kiếp trước của mình , khiến cho trong lúc nhất thời trong lòng nhiều cảm xúc đan xen, giống như thống hận lại có chút hoài niệm, khó có khi toát ra tình cảm chân thực mà rơi nước mắt nhận cha mẹ và các huynh trưởng. Tên của nàng cũng đổi từ Nhược Lan thành Trương Lan Hinh, trong cái tên nguyên bản của nàng cũng mang theo một chữ Lan, đúng là thật khéo, có thể nói là trong chốn u minh cũng tự có thiên ý.

Dĩ nhiên, cũng không thể thiếu việc Mộ Cẩn Du bị phụ thân và các huynh trưởng của nàng đánh một trận, biết được quan hệ của hai người, trong sạch của cô nương nhà mình cũng mất rồi, không lấy hắn ta thì còn có thể gả cho ai được nữa.

Cho nên khi Mộ Cẩn Du mang khuôn mặt xanh xanh tím tím xuất hiện ở trước giường của Cố Minh Nguyệt ,nàng thật sự không nhịn được cười, phốc một tiếng bật cười, lộ ra hàm răng trắng nõn như châu như ngọc, môi đỏ răng trắng, trông vô cùng đẹp mắt.


Cuộc đời này của Mộ Cẩn Du ngoại trừ bị lão tử nhà mình đánh ra thì chưa từng bị người ta đánh chật vật như vậy bao giờ, bọn họ đánh thì đánh, lại còn đặc biệt đánh lên mặt hắn, làm cho bản thân hắn bây giờ không dám gặp ai, trong lòng xấu hổ khó chịu muốn chết. Nhưng khi thấy nụ cười của giai nhân, những vết thương trên mặt trên người dường như đều biến mất. Hắn dùng gương mặt xanh tím không nỡ nhìn thẳng của mình đi cọ sát lên khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay như ngọc thạch của tiểu mỹ nhân, mang theo ý vị lấy lòng và làm nũng, tranh thủ sự đồng tình của Cố Minh Nguyệt . Nàng cũng hết cách với hắn,da mặt của hắn hình như càng ngày càng dầy hơn rồi.

Mắt thấy mùa đông sắp đến , nghĩ đến củi trong chùa không đủ, cung cấp độ ấm khó khăn, Các Lão phu nhân liền muốn đón nữ nhi về nhà nuôi dưỡng . Nhưng Mộ Cẩn Du sống chết không đồng ý, ở trước xe ngựa của nhạc phụ nhạc mẫu tương lai nói đạo lý để bảo vệ quyền lợi của mình. Đừng nhìn bề ngoài Các lão phu nhân trông nhân từ nhỏ nhắn dịu dàng mà nghĩ nàng là một đóa hoa nhỏ, kì thực bên trong nàng cực kỳ đanh đá. Năm đó còn nổi danh là hung hãn nhất trong số các tiểu thư cùng thế hệ, phu quân của nàng là vừa yêu vừa sợ nàng. Mắt thấy Mộ Cẩn Du sắp bị tức tới hoa mắt chóng mặt, dường như muốn cầm roi ngựa đánh nhạc phụ nhạc mẫu tương lai này mấy cái thật mạnh nên Cố Minh Nguyệt đành phải mở miệng nói muốn ở cùng một chỗ với hắn.

Dọc theo đường đi , Mộ Cẩn Du hết sức cẩn thận phục vụ nàng, thật đúng là phong thủy luân chuyển. Nàng thoải mái hưởng thụ, tuy rằng vết thương trên lưng nàng đã tốt hơn rồi, nhưng thân thể vẫn còn chưa hoàn toàn tốt lắm.

Đến khi hai người trở về phủ, Quốc Công gia tự mình đến trước cửa lớn nghênh đón hai người, vẻ xấu hổ đều hiện rõ trong lời nói. Cố Minh Nguyệt cẩn thận quan sát, lại không phát hiện bóng dáng của quốc công phu nhân đâu. Chờ khi hai người trở lại Tư Phương viện, Cố Minh Nguyệt vô cùng tò mò hỏi, khi đó Mộ Cẩn Du mới nói cho nàng biết , Quốc Công phu nhân đã bị đưa đi từ đường rồi, những ngày tháng tiếp theo trong tương lai sẽ vĩnh viễn không thể ra ngoài. Phu thê Các Lão và Mộ Cẩn Du dùng đủ mọi cách để đập kén lột tơ, khiến cho tất cả chứng cứ đều chỉ vào kế mẫu, ngay cả nguyên nhân mất tích năm đó của nàng cũng có quan hệ mơ hồ với độc phụ này. Phu thê Các Lão vô cùng tức giận nên đã viết một báo cáo lên triều đình, bí mật xin Thánh thượng lấy lại công đạo cho nữ nhi nhà mình. Sau khi Thánh thượng biết được chuyện này thì đã ban chỉ thu hồi nhất đẳng cáo mệnh của Quốc Công phu nhân, còn đối với bên ngoài thì nói rằng những năm này ,nàng luôn hãm hại con riêng của vợ cả, từng chuyện từng chuyện liệt kê trên giấy, mọi thứ đều chỉ ra lòng dạ độc ác của Quốc Công phu nhân. Việc trục xuất đi trông coi từ đường đã là xử lý nhẹ nhất rồi.


Cố Minh Nguyệt thầm nghĩ "Việc này cùng với kịch bản ban đầu cũng na ná nhau."

Sợ rằng dù có nằm mơ , Quốc Công phu nhân cũng không nghĩ tới nữ oa bị giao chuyển tới đủ loại địa phương năm đó lại được chính mình mua về, sau đó đưa đến bên cạnh Mộ Cẩn Du. Đúng là đời người như một ván cờ, đi sai một bước thua cả ván cờ.

Sau khi hai người trở về phủ được mấy ngày thì thánh chỉ kế thừa tước vị liền hạ xuống, chỉ rõ Mộ Cẩn Du thừa kế Quốc Công phủ, còn tiểu thiếu gia Hiên Ca sau khi trưởng thành sẽ ra ngoài ở riêng, tự lập môn hộ. Sau lần này,  trong kinh thành lại có thêm đề tài nói chuyện, bất quá lần này chỉ nói rằng Mộ Cẩn Du thời niên thiếu chỉ vì quanh năm Quốc Công gia đều ở quan ngoại lãnh binh trấn thủ, mặc dù kế mẫu ác độc liên tiếp tính toán hãm hại ở sau lưng nhưng tâm tính thiếu niên vẫn kiên định, nhẫn nhục cầu toàn, còn việc lưu luyến thanh lâu sở quán tất cả đều là ý đồ muốn mê hoặc độc phụ kia mà thôi. Cứ như vậy, một truyền mừoi, mười truyền trăm, phàm là một chút chuyện có dính dáng tới chuyện này cũng có thể làm cho mọi người nói chuyện phiếm đến không biết mệt mỏi.

Lúc Cố Minh Nguyệt nghe được những lời này, khi đó nàng đang cắt sửa những nhành hoa bên cửa sổ, hai nha hoàn nhất đẳng Lưu Doanh và Dật Thải đứng bên cạnh nói chuyện rất hăng say, trong mắt đều là sự sùng bái với Mộ Cẩn Du. Nàng bỗng dưng cảm thấy buồn cười, nhớ tới những hành động trong quá khứ của nam nhân, trong lúc hoảng thần không cẩn thận cắt mất một bông hoa. Trong lòng thầm nghĩ , chẳng nhẽ những hoa khôi kỹ nữ kia bắt buộc hắn ngủ cùng hay sao, thế nhân chỉ nói đại trượng phu muốn làm chuyện lớn thì đừng câu nệ tiểu tiết, mọi người chỉ luôn khen ngợi người thắng , cố ý tránh đi , xem nhẹ những tỳ vết trong quá khứ.


Mỹ nhân lâm vào trầm tư cho nên không chú ý tới hai nha hoàn của mình đã sớm lặng lẽ lui ra ngoài.Lưng nàng đột nhiên bị một thân thể nóng rực dán lên, cả người bị ôm lấy từ phía sau, hơi thở nóng bỏng của nam nhân phả vào đôi tai nhạy cảm của nàng, làm cho nàng đỏ mặt , không nhịn được mà rên khẽ một tiếng.

Mộ Cẩn Du sau khi nhận được khích lệ, bàn tay liền tập kích mò vào làn váy nàng, nắm lấy một bên ngực. Tay còn lại cũng không hề nhàn rỗi mà dò xuống dưới váy tìm kiếm đào viên bí mật, hắn vô cùng có kỹ xảo mà nhào nặn tiểu trân châu ở giữa. Nam căn nóng rực, cách một lớp áo nặng nề đè lên lưng mỹ nhân.

"Nhược Lan, Nhược Lan..." Mộ Cẩn Du mút cần cổ tinh tế trắng nõn của mỹ nhân, cố chấp không chịu gọi cái tên đã đổi của nàng. Hinh Nhi thì thuộc về rất nhiều người, nhưng Nhược Lan thì chỉ có mình hắn.

Mộ Cẩn Du đã phải nhịn gần nửa năm, lúc thực sự chịu đựng không nổi nữa mới xin mỹ nhân lấy tay giải quyết cho mình. Không phải là hắn không muốn đi ra ngoài tìm một nữ nhân để giải quyết nhu cầu sinh lý, mà là chỉ cần suy nghĩ này vừa xuất hiện thì ngay lập tức trong lòng liền sinh ra một loại cảm giác xấu hổ không chịu nổi, sao hắn có thể bởi vì Cố Minh Nguyệt không có cách nào sinh hoạt vợ chồng mà đi tìm nữ nhân khác chứ. Huống chi những khổ sở mà nàng phải chịu đều là từ hắn mà ra.


Cả hai người đều trống trải đã lâu, lửa dục tràn đầy hừng hực thiêu đốt, chỉ chốc lát sau liền từ phòng ngoài mà dây dưa tới trên giường. Thủ pháp cởi y phục của Mộ đại công tử vẫn rất thuần thục, hai ba cái liền lột sạch Cố Minh Nguyệt . Hắn vuốt ve vết sẹo màu hồng nhạt trên tấm lưng trắng nõn của mỹ nhân, nhẹ nhàng hôn từ trên xuống dưới, đầu lưỡi dừng lại giữa hai cánh mông tròn trịa mãi không chịu dời đi, hai ngón tay cũng không chút rãnh rỗi mà xâm nhập mật huyệt đầy nước, thỉnh thoảng cọ cọ vách tường bên trong, xong lại rút ra chọc vào.Cố Minh Nguyệt bị hắn làm tới mức thở gấp liên tục, cái miệng nhỏ nhắn chỉ có thể rên rỉ khó nhịn. Bàn tay mềm mại của nàng duỗi ra sau lưng , vỗ về chơi đùa gậy thịt cứng rắn như sắt của nam nhân, đầu ngón tay ấn lên đầu rồng co dãn to lớn kia, chọc cho vật lớn kích động tới mức phun nước.

Mộ Cẩn Du nằm xuống giường, sau đó xoay người ôm nàng, khiến cho nàng nằm lên người mình, khuôn mặt hướng về phía phân thân đang căng cứng bừng bừng khí thế của hắn. Mỹ huyệt đỏ hồng dính đầy nước trong suốt được bàn tay to nâng cao lên, khi đóng khi mở dụ dỗ nam nhân dùng đầu lưỡi đi vào chơi đùa dò xét bên trong u kính.

"Ưm.... Ừ.... Ưm a ư.... Không được.... A..."  Cố Minh Nguyệt chủ động đưa bàn tay bé nhỏ cầm lấy nam căn to lớn trước mặt. Nàng khẽ mở miệng, chậm rãi từ từ ngậm lấy toàn bộ gậy thịt to lớn ,chọc tới cổ họng mới dừng lại. Nhưng vật kia của nam nhân rất lớn, mặc dù nàng đã dùng hết sức chín trâu hai hổ nhưng chỉ có thể nuốt được một nửa , vì vậy bàn tay nhỏ bé ở trên phần thừa ra bên ngoài của côn thịt vuốt ve lên xuống. Một tay khác thì êm ái vuốt ve túi trứng đang thít chặt dưới gậy thịt . Đầu phối hợp đung đưa lên xuống nhịp nhàng cùng lưỡi ấm áp liếm láp, làm cho Mộ Cẩn Du sảng khoái đến mức kêu rên thành tiếng, há miệng hút hết dâm dịch chảy ra từ tiểu huyệt .

Cả khuôn mặt nam nhân đều chôn vùi vào giữa cặp mông tinh tế tròn đầy của nàng, cái lưỡi to dày nóng bỏng dao động liếm lên nếp gấp khe rãnh của tiểu hoa hộ , ngón cái thì dùng lực đè lên hoa đế khiến cho nó trở nên xung huyết xinh đẹp hơn. Sau khi vân vê qua lại khắp trên dưới trái phải với tần suất cao, đầu lưỡi lại càng xâm nhập vào sâu hơn trong tiểu huyện đang chảy nước kia mà cảm nhận từng nếp uốn trong đó, bú mút khuấy động bên trong nàng. Mộ Cẩn Du phát hiện chỉ cần hắn xoa bóp vỗ nhẹ mông thịt vô cùng co dãn kia, thì tiểu huyệt liền lập tức co giật , kéo căng siết chặt hơn. Từng đợt dịch thể phóng ra lao xuống như nước chảy, tất cả đều bị nam nhân nuốt vào miệng.

Cố Minh Nguyệt chưa từng được nam nhân phục vụ như thế này, toàn thân đều phủ lên màu hồng phấn xinh đẹp, mông nhỏ lắc lư muốn tránh né xâm nhập của nam nhân. Mộ Cẩn Du sau khi nhận thấy sự tránh né của mỹ nhân thì liền đánh lên mông nàng. Miệng nhỏ của nàng đang chứa dương vật nên không thể phát ra được thanh âm nào , nàng ô ô nức nở muốn phun ra, nhưng nam nhân làm sao có thể để nàng thoát. Hắn ác ý di chuyển xuống dưới, ngón tay vạch ra nếp nhăn chỗ hoa cúc, thử thăm dò cắm vào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận