" Đi xuống." Tiêu Kính Lâm cắn răng chịu đựng khó chịu trong người ra lệnh cho người phụ nữ đang ngồi trên đùi mình đi xuống , từ khi nào mà cô lại trở lên lớn mật như vậy chứ.
" Vâng." Ngoài dự đoán của hắn , Cố Minh Nguyệt lại ngoan ngoãn tuân lệnh xoay người ngồi xuống khoảng trống bên cạnh hắn . Cô chậm rãi sửa sang lại làn váy, che đi những cảnh xuân tươi đẹp lộ ra ngoài ban nãy.
Tiêu Kính Lâm thở phào nhẹ nhõm nhưng không hiểu sao trong lòng lại có cảm giác mất mát mơ hồ khó nói rõ.
" Muốn tôi sẽ cho anh ngay."
Những lời này cứ như ma chú quanh đi quẩn lại trong đầu hắn.
Cố Minh Nguyệt biết mình không thể tiếp tục làm bừa tiếp nữa, hôm nay như vậy là đã đủ rồi, phản ứng mà cô muốn thấy cũng thấy đủ rồi, giờ là lúc nên tạm thu tay lại. Với đàn ông, thứ càng dễ dàng có được thì hắn càng không biết trân trọng, phải để bọn họ thường xuyên ở trong tình trạng lơ lửng nửa vời, không quá xa cách lạnh nhạt cũng không gần gũi nghe lời, cần nắm giữ chính xác đúng mực thời điểm thích hợp khi nào nên cho đi, khi nào cần phải giữ lại thì mới đủ sức hấp dẫn khiến cho đàn ông không ngừng sinh ra hứng thú cùng dục vọng chinh phục khám phá trên người bạn.
1
Cố Minh Nguyệt sau khi sửa sang lại quần áo xong thì chậm dãi đứng dậy, hai mắt long lanh quyến rũ nhìn người còn chưa tan hết tình dục kia gật đầu, thoải mái tự nhiên mở cửa phòng rời đi.
Nhìn bóng dáng rời đi không chút do dự của người phụ nữ kia, Tiêu Kính Lâm bỗng dưng cảm thấy bản thân không khác gì một thằng nhóc con mới lớn, dễ dàng bị cô khơi mào dục vọng, chơi xong thì vứt.
Từ khi nào Tiêu Kính Lâm hắn lại trở nên thảm hại như vậy.
Gậy thịt to khỏe bên dưới vẫn đứng thẳng diễu võ giương oai, không hề có dấu hiệu hạ xuống. Hắn đau đầu nhìn phân thân căng cứng giữa hai chân, khi quen Tiểu Ưu hắn đã hứa với cô sẽ giữ mình trong sạch, kể cả bây giờ hai người bọn họ có đang trong thời gian chiến tranh lạnh đi nữa thì hắn cũng không thể đi tìm người phụ nữ khác để giải quyết như cầu sinh lý như ngày trước được nữa.
Từ khi gặp Tiểu Ưu, những người phụ nữ xinh đẹp kia dường như đều mất đi sức hấp dẫn đối với hắn, suốt ba tháng quen cô, cô là người duy nhất có thể khơi mào dục vọng cùng sự nhiệt tình của hắn. Nhưng giờ đây, nữ vệ sĩ thân cận mà anh vẫn luôn xem nhẹ lại trở thành trường hợp đặc biệt.
Người phụ nữ kia cả gan đốt lửa xong lại bình tĩnh xoay người bỏ đi không chịu giải quyết, hại hắn chỉ có thể nhờ đến mối tình đầu chia cách đã lâu giúp đỡ, nếu nửa người dưới cứ nhô lên không chịu đi xuống như thế này thì hắn làm sao có thể ra ngoài gặp người được cơ chứ.
Dục vọng bị Tiểu Ưu khơi mào khi bình tĩnh lại có thể tự tiêu tan, còn của người phụ nữ kia thì hoàn toàn không chịu biến mất.
Giờ phút này, người đàn ông đang đắm chìm trong khoái cảm không hề chú ý rằng, khuôn mặt xuất hiện trong đầu hắn, xuyên suốt quá trình tự an ủi không phải là cô bạn gái Tiểu Ưu , người mà hắn vẫn luôn đinh linh là người trong lòng, tình yêu đích thức của mình mà lại là khuôn mặt lạnh lùng mang theo vẻ bí ẩn diêm dúa lẳng lơ của Tả Hiểu Nam, vừa cấm dục lại vừa gợi cảm tận xương.
3
" Ưm..... Ư.... Aaaa~...." Cùng với tiếng thở dốc gấp gáp, mấy đợt chất lỏng màu trắng đục bắn ra khỏi mã mắt, rơi xuống tấm thảm mềm mại dưới chân.
Tiêu Kính Lâm vươn tay cầm lấy hộp khăn giấy trên mặt bàn cạnh sô pha, lau sạch hạ thể, sửa sang lại quần áo chuẩn bị trở về phòng thay đồ để ra ngoài, vừa đứng lên chuẩn bị rời đi lại bị chất lỏng màu trắng đục dưới thảm làm cho đột nhiên sững lại.
Hắn vừa nhớ ra rằng chuyện vệ sinh dọn dẹp trong biệt thự đều do một tay Cố Minh Nguyệt lo liệu, vậy dấu vết trên thảm ......
Vừa nghĩ tới khả năng việc mình tự an ủi bị cô phát hiện khuôn mặt Tiêu Kính Lâm liền trở nên vặn vẹo, nản lòng rút khăn giấy ngồi xuống chà lau sạch sẽ chất lỏng trắng đục trên thảm kia. Hắn cũng không muốn bị cô phát hiện ra chuyện mất mặt như thế này, hắn đường đường là người thừa kế của bang mafia lớn nhất Hán Quốc, bên cạnh chưa bao giờ thiếu phụ nữ mà hôm nay lại phải kìm nén tự mình giải quyết, hơn nữa người đốt lửa còn thản nhiên rời đi như không có chuyện gì.
Người đàn ông sau khi lau sạch rời khỏi phòng vào toilet, ném hết đống khăn giấy kia vào bồn cầu giật nước, tiêu huỷ bằng chứng gây án xong mới hài lòng quay trở về phòng mình thay quần áo.
2
Tiêu Kính Lâm tự nói với bản thân rằng hắn là người đã có bạn gái, hơn nữa lại rất phản cảm với việc phát sinh quan hệ vượt quá mức an toàn với thuộc hạ thân cận bên cạnh mình. Trong lòng âm thầm hạ quyết tâm không thể để cho Cố Minh Nguyệt chạm tay vào hắn thêm một lần nào nữa mà quên mất rằng lúc nãy cô hoàn toàn không động một ngón tay vào người hắn.
Tuy rằng anh vô cùng muốn biết nguyên nhân vì sao người vẫn luôn lạnh lùng cấm dục như vậy lại tự dưng nổi hứng trêu trọc khiêu khích mình là gì nhưng cũng không đi sâu vào tiếp tục tìm hiểu mà gạt nó qua một bên.
Cái gọi là sở thích xấu, là người thì ai mà chẳng có, có lẽ cô cũng không ngoại lệ.