Mị U Danh Tử

Đại Dưa Hấu* là đứa bé đầu tiên của Tôn Nguyên Huy và Nguyễn Tân, bởi vì là sinh non, Nguyễn Tân chăm sóc bé cơ hồ vượt qua phạm vi Tôn Nguyên Huy có thể chịu đựng.

Mặc kệ khi nào, thậm chí là Nguyễn Tân lãng đến ra thủy, hai mắt mê ly, thời khắc mấu chốt, Đại Dưa Hấu vừa khóc, Nguyễn Tân liền đẩy ra Tôn Nguyên Huy tên đã trên dây, lộc cộc chạy vào phòng trẻ con.

Tôn Nguyên Huy cúi đầu nhìn dục vọng mình ngạnh đến muốn nổ mạnh, bất đắc dĩ mặc quần,  lấy áo khoác cho Nguyễn Tân theo phía sau y cùng đến phòng trẻ con.

Đi cũng không nhìn Đại Dưa Hấu, tay duỗi ra từ phía sau ôm lấy Nguyễn Tân. Nguyễn Tân ôm Đại Dưa Hấu nhẹ nhàng dỗ, Tôn Nguyên Huy liền ôm lấy Nguyễn Tân. Chờ đại dưa hấu được hống ngủ, mông Nguyễn Tân cũng bị côn th*t Tôn Nguyên Huy ngạnh đến muốn nổ mạnh ma sát đỏ bừng.

Thú sự bị đánh gãy một lần hai lần còn miễn cưỡng có thể nhịn, số lần nhiều lên Tôn Nguyên Huy lòng dạ hẹp hòi mang thù nhi tử chính mình cũng không buông tha, ăn dấm đến Nguyễn Tân không biết nên khóc hay cười lại mặt đỏ tai hồng.

Sau khi sinh Đại Dưa Hấu, đôi tiểu bạch thỏ trước ngực Nguyễn Tân trướng thành hai cái tiểu bánh bao. Tuy rằng vẫn không lớn, nhưng phồng lên một tiểu đoàn mềm mại, nắm ở trong tay tinh tế chậm rãi xoa niết, không lâu Nguyễn Tân liền mềm nhũn, tay Tôn Nguyên Huy tìm tòi xuống dưới, quần lót Nguyễn Tân đã ướt như thác.

“Thời điểm uy sữa Tôn Quân Hi cũng sẽ như vậy sao?” (tên khai sinh của Đại Dưa Hấu đó~)

“Mới sẽ không! Tôn Nguyên Huy anh nghĩ cái gì đây?”

“Nghĩ Nguyễn Nguyễn tiểu gạt người có nói dối hay không.”

Uy sữa đầu v* vừa lớn vừa hồng, cắn lên còn có một cổ hương. Tôn Nguyên Huy đem toàn bộ quầng vú hàm vào trong miệng hung hăng toát lộng. Một đầu v* khác liền thưởng thức trong tay. Đại chưởng đem nhũ thịt toàn bộ vú bao vây qua lại xoa nắn. Hai ngón tay nắm đỏ tươi đầu v* kéo ra phía ngoài, thẳng đến trướng sữa theo khe hở ngón tay Tôn Nguyên Huy lướt qua.

Nam nhân đáng tiếc nhìn thoáng qua vết sữa nhỏ giọt trên đất, lực đạo mút vào càng thêm hung mãnh, tiếng nước tấm tắc ở trong nhà vang lên, nghe được Nguyễn Tân eo mềm chân mềm, không lâu liền cọ tới trên người Tôn Nguyên Huy.

Núm vú đỏ tươi bị Tôn Nguyên Huy vừa kéo vừa cắn, một viên no đủ bị tra tấn run rẩy, cảm giác vừa đau vừa ngứa lan ra toàn thân. Nguyễn Tân không ngừng đĩnh vòng eo đem hai vú trướng đau đưa vào miệng Tôn Nguyên Huy, người nọ bất quá dùng sức mút, một cổ sữa liền phun ra.

Tiếng Tôn Nguyên Huy nuốt sữa làm Nguyễn Tân cả người nóng lên. Ngay lúc y cho rằng Tôn Nguyên Huy sẽ có thêm động tác, Tôn Nguyên Huy rồi lại ngậm đầu v* bên kia lên.

Vừa mới bị chà đạp qua núm vú đứng thẳng trong không khí, một viên hồng trướng bị gió lạnh thổi run rẩy. Hỗn hợp nước bọt trong suốt cùng dịch sữa dán ở đầu v*, theo quầng vú đạm phấn lướt qua dấu tay Tôn Nguyên Huy lưu lại.

Ngày đó Tôn Nguyên Huy thẳng đem hai cái tiểu bánh bao Nguyễn Tân hút đến chua xót trướng bất kham mới đáng tiếc liếm liếm môi từ hai vú ngẩng đầu lên. Nguyễn Tân sớm bị hắn tra tấn suối chảy róc rách, hoa dịch ướt át từ quần lót chảy ra qua đùi chảy vào đầu gối. Đầu gối y run lên, ngã xuống nháy mắt thuận thế lôi kéo Tôn Nguyên Huy cùng nhau ngã lên giường.

Tôn Nguyên Huy lại không giống bình thường nhào lên. Hắn ôn nhu hôn trán, hôn trán Nguyễn Tân. Lúc Nguyễn Tân động tình ôm lấy cổ hắn chủ hôn, đại dưa hấu đột nhiên khóc lên.

Nguyễn Tân sửng sốt, hung hăng ở môi tôn nguyên huy hôn một ngụm, sau đó vội vàng đến phòng trẻ con.

Tôn Nguyên Huy không nhanh không chậm đứng dậy theo sau, hắn tựa cửa phòng trẻ con, nhìn nhi tử không có đồ ăn mà gào khóc cùng Nguyễn Tân luống cuống tay chân hơi hơi gợi khóe miệng.

Thẳng đến Đại Dưa Hấu ủy khuất duỗi tay muốn nắm hai cái tiểu bánh bao của Nguyễn Tân hắn mới tiến lên đem nhi tử ôm trở về giường em bé.

“Hắn tuổi này, cũng nên cai sữa.”

“Nhưng mà……”

“Hắn nên trả em lại cho anh.”

Tôn Nguyên Huy đem Nguyễn Tân kéo vào trong ngực, đối mặt nhi tử mắt to, như có như không mà cọ qua đầu v* Nguyễn Tân.

“Hay là Nguyễn Nguyễn chê anh ăn chậm?”

Nguyễn Tân đỏ mặt đấm hắn một chút, so với Tôn Nguyên Huy nghiêm phụ(phụ thân nghiêm khắc~), y đối đại dưa hấu xác thật quá mức cưng chiều, chính là ăn dấm đến trên đầu nhi tử, Nguyễn Tân cảm thấy vừa ngọt ngào vừa buồn cười. Y lấy chuyện này lâu lâu mà cười nhạo Tôn Nguyên Huy ấu trĩ —— thẳng đến vài năm sau bọn họ lại có Tiểu Anh Đào.

Tiểu Anh Đào lớn lên rất giống Nguyễn Tân lại mềm lại ngọt tiểu nữ hài, là tiểu công chúa người trong nhà người sủng. Lúc Đại Dưa Hấu đã lớn một chút sẽ nghiêm túc mà kêu Tôn Nguyên Huy “Ba”, nàng bắt đầu học tiểu nãi âm(giọng sữa~) cũng “Ba ba” mà bắt lấy ống quần Tôn Nguyên Huy hướng hắn bò nháo muốn ôm một cái.

Tôn Nguyên Huy năm đó ôm Đại Dưa Hấu một bàn tay là có đếm được số lần, hiện tại Tiểu Anh Đào khuôn mặt nhỏ nhắn như Nguyễn Tân ngửa đầu nhìn hắn, Tôn Nguyên Huy tâm đều hóa, lại không thuần thục thật cẩn thận ôm Tiểu Anh Đào lên.

Khi dạy dỗ Đại Dưa Hấu làm nghiêm phụ, hắn đối Tiểu Anh Đào sủng ái làm Nguyễn Tân lặng lẽ chua lên. Cố tình so với ba ba Nguyễn Tân, Tiểu Anh Đào càng thích quấn lấy Tôn Nguyên Huy, đi đến nơi nào đều muốn ba ba ôm một cái, hắn nếu không phản ứng nàng, nàng liền bước tập tễnh xoay xoay, giang hai tay chờ ba ba quay đầu lại.

Tôn Nguyên Huy sao có thể thật sự không để ý tới Tiểu Anh Đào, bộ dáng không để ý tới người không được ba giây lập tức quay đầu đem người ôm lên.

Nếu là Tôn Nguyên Huy đi công tác, một ngày điện thoại Nguyễn Tân ba lần, có hai là hỏi Tiểu Anh Đào đang làm gì.

6 năm sau, Nguyễn Tân rốt cuộc cũng ăn thành lão giấm chua. Chờ Tôn Nguyên Huy đi làm trở về, Tiểu Anh Đào lại nhảy nhót chạy hướng Tôn Nguyên Huy nãi thanh nãi khí(tiếng trẻ con ngây ngô~) kêu “Ba ba, ôm một cái”, Nguyễn Tân cũng đi theo nhảy nhót chạy qua, làm nũng nói:

“Nguyên Huy, ôm một cái ~”

Tôn Nguyên Huy bị Nguyễn tân kêu đến đầy mặt tươi cười, tiến lên một tay ôm Nguyễn tân lên.

Tiểu Anh Đào bị vắng vẻ ngốc lăng tại chỗ, đang muốn bĩu môi, Đại Dưa Hấu đã học tiểu học tiến lên một tay ôm nàng lên.

“Tiểu Anh Đào có ca ca mà.”

“Ca ca!”

Nguyễn Tân xoa nhẹ đầu Đại Dưa Hấu, cùng Tôn Nguyên Huy cùng nhau ôm hai đứa nhỏ vào ngực trở về trong nhà.

Đèn ấm trong nhà sáng lên, bọn họ vẫn như cũ yêu thương nhau.

—Toàn văn hoàn—

Chính xác là trong truyện, tác giả đặt biệt danh Dưa Hấu(Tây Qua) chỉ bé trai, Anh Đào chỉ bé gái nha~. Đại Dưa Hấu thì tên là Tôn Quân Hi còn tên thật của Tiểu Anh Đào không được nhắc tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui