Minh Hôn Bất Đắc Dĩ

Sau khi nhóm quân đội bạn bạc xong liền đi lại giữa những nhóm người. Trần Quân trầm giọng nói:

"Có lẽ mọi người cũng nghe được loáng thoáng. Cửa mộ đã được tìm thấy, có vẻ như khu vực này bị lún đất một cách nặng nề nên mới dẫn đến việc một ngôi mộ được chôn sau bên dưới lộ ra bên ngoài."

Nhưng tiếng nói của ông ta vừa dứt thì một giọng nói từ trong bộ đàm được treo trên ngực vang lên:

"Không thể nào. Theo như những gì mà tôi vừa xác nhận thì khu vực này hoàn toàn không bị lún đất hay sạt lở. Nói cách khác khu mộ cổ bên dưới đất đang tự trồi lên."

"Không có khả năng.", Một vị khảo cổ hoàn toàn không tin mà cắt ngang. Ông ta làm ngành này bao nhiêu năm chưa từng nghe đến việc ngôi mộ tự duy chuyển, chỉ có thể do địa hình đất đai duy chuyển ngôi mộ mà thôi.


"Đừng có cắt lời tôi." Giọng nói bên trong bộ đàm tức giận quát rồi nói tiếp: " Theo như hình ảnh sơ bộ do thiết bị được ghim xuống cho thấy đây là một lăng mộ cực kỳ lớn."

"Các người hiểu đây có nghĩa là gì không, đây có thể chính là một lăng mộ của quyền quý thậm chí là hoàng tộc xưa kia. Những lăng mộ được xây cho bọn họ không thể nào bị đội đất mà lên được, bởi vì công tượng trước khi xây dựng lăng mộ đã đo đạt cùng tính toáng cực kỳ cẩn thận, thậm chí bọn họ mê tín đến nỗi nhờ rất nhiều đại sư có danh tiếng chọn giúp nơi xây lăng. Nếu như vậy thì làm sao có thể xảy ra chuyện được."

"Tôi có thể khẳng định đây có thể là do vận may của chúng ta. Dường như cơ quan nao đó bên trong mộ đã bị trục trặc nên lối vào mới có thể xuất hiện."

Người kia càng nói càng trở nên kích động, ông ta cảm thấy đây có lẽ là may mắn mà vừa hay bọn họ gặp phải. Mỗi lăng mộ đều sẽ được xây rất lâu vì vậy lối vào lăng mộ thường được đặt ở bên trên, nó được xem như đường đi cho những người bên ngoài dùng để đưa quan tài vào trong. Sau khi đưa quan tài vào thị lúc này cơ quan lăng mộ mới vĩnh viễn ngưng hoạt động, lăng mộ cũng như chủ nhân của nó vĩnh viễn ngủ xây bên dưới mặt đất này.

"Ông ấy nói đúng. Có lẽ thời gian trôi qua quá lâu, cơ quan của lăng mộ đã trải qua một số chuyện nên mới có thể bị hư hỏng mà để lộ lối vào như thế." Một người khác cũng lên tiếng nói. Ông ta từng nghiên cứu về cơ quan thời xa xưa nên cảm thấy đây đúng là đáp án hợp lý nhất.

Cơ quan được làm ra không phải là vĩnh cửu, chúng nó cũng có thể theo thời gian mà bị xói mòn từ từ giống như cơ thể của chủ nhân lăng mộ. Chúng nó là máy móc mà máy móc nếu không được bảo trì cùng sửa chữa thì chắc chắn sẽ bị lỗi hoặc hư hao.

Lúc này những người khác cũng cảm thấy lý do này cực kỳ hợp lý nên không có ai lên tiếng phản bác nữa. Trần Quân thấy như vậy liền tiếp tục nói:


"Người bên trên muốn chúng ta vào bên trong kiểm tra trước, sau khi có hình ảnh cựu thể được truyền đến thì mới có thể phái theo người cùng máy móc thiết bị cần thiết đến đây cho chúng ta."

"Các vị nên nhớ, mỗi cơ quan bên trong lăng mộ đều rất thuyền ảo cùng nguy hiểm, vì vậy khi vào trong mọi người phải cố gắng đi sát theo chúng tôi đừng đụng vào bất cứ thứ gì bên trong hay để bản thân lạc khỏi nhóm người."

"Tôi không phải nói chơi với mọi người, khi đi xuống lăng mộ thực sự rất nguy hiểm, nó thậm chí có thể lấy mạng của chúng ta, vì vậy tôi yêu cầu mọi người hãy tuân thủ những lời mà tôi nói ra để có thể đảm bảo an toàn cho các vị."

Những người trẻ tuổi lẫn trong nhóm người sau khi nghe xong sắc mặt liền trở nên trắng bệch, bọn họ chẳng ngờ được chỉ đi khảo mộ mà có thể gặp tình cảnh nguy hiểm đến tính mạng của mình. Tuy sợ hãi nhưng chẳng có bất kỳ ai lên tiếng rút lui, bởi vì chuyến đi này là một cơ hội dành cho tất cả bọn họ. Một lăng mộ cổ rất lâu đời, bên trong có thể có rất nhiều thứ mà sống cả đời người cũng chưa chắc từng nhìn thấy qua.

Bọn họ làm cái ngành này chủ yếu bởi vì niềm đam mê những thứ được gọi là báu vật như thế.

Trần Quân nhìn những người xung quanh một vòng rồi ra hiệu cho những đồng đội bên cạnh. Bọn họ chia nhau đi đến từng người sau đó phát cho mỗi người một cái nút nhỏ, bên trong là camera mini cùng bộ đàm. Đây là dụng cụ của quân đội, còn lại đều là do bọn họ tự động chuẩn bị.


Những người học trong ngành này đều biết phải mang thứ gì khi đi vào một lăng mộ, cũng như bọn họ đều có kiến thức cơ bản về những điều đáng sợ bên trong. Tuy không phải là tất cả.

Tôi cũng nhận lấy hai thứ đó, một cái thì dùng kim gắn lên áo, một cái tôi để treo trên túi áo.

Sau khi phát xong Trần Quân liền gật đầu với mọi người sau đó hô: "Thời gian nghỉ ngơi đã kết thúc mọi người nhanh chóng chuẩn bị."

"Xuất phát."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận